Tô Oanh ( 5/2010 )
Ông Nguyễn Hữu Trí thân mến !
Thật bất tiện vì tôi không biết địa chỉ Email của ông,
thành thử tôi đành ghi vài dòng tới ông qua trang Web. Vậy là tôi và ông đã có
cùng một sự than phiền về “Những cái loa”.
Bốn năm về trước tôi đã có lời trên báo Nhân dân về chuyện
cái loa ở Phường tôi “ Ra rả hát khúc quân hành” suốt một buổi sáng khi mà học
sinh trong trường đang phải “ vừa học vừa nghe hát “… Còn ông thì lại than phiền
ở tận đẩu tận đâu ! Vô ích, thật vô ích ông ạ. Chung quy vẫn chỉ tại các
quan chức các cấp của VN ta luôn nhắm mắt làm ngơ trước mọi bức xúc của xã
hội. Thêm vào đó, cái chính sách tuyên truyền một chiều, bưng bít sự thực đã
làm cho chúng ta đói thông tin, và chẳng còn biết tin vào ai nữa… Tôi xin dẫn
chứng vài việc cụ thể để ông biết ( và người dân chúng tôi cũng rầu lòng lắm
ông ạ ) :
Thứ nhất : mới năm ngoái, tôi gửi bài lên báo Nhân dân phê bình
việc lấp hồ để làm nhà hàng tiệm nhảy tại cổng ba trường học tại TP Bắc Giang.
Ngoài tiền nhuận bút mà tôi nhận thì công trình vẫn cứ được hoàn thành bởi nơi
đây là chỗ đầu tư của các quan chức cấp tỉnh! Tôi góp ý trên báo ND rằng không
nên kinh doanh trên vỉa hè đường Hùng Vương Bắc Giang vì có biển cấm dừng, đỗ
xe thì nay họ đã cấp phép cho gần 20 người làm nghề rửa xe, hàng chục người bán
bia hơi trên vỉa hè…
Thứ hai : Là giáo viên nghỉ hưu, vì tò mò, tôi đã ra Hà Nội tìm
hiểu sự thể các sỹ tử ngày nay đi thi đại học ra sao . Khi qua quảng trường Ba
Đình thì mới biết được là họ đã phá dỡ nhà Hội trường Ba Đình rồi ( không cần để
ý đến lời can ngăn của ai ! ). Về nhà, nói chuyện với mọi người, ai cũng bảo là
tôi phịa…
Thứ ba : Tỉnh tôi là tỉnh nghèo, lãnh đạo tỉnh gần như không có
bằng đại học ( trừ những bằng chính trị và BTVH, ĐH tại chức ) nên điều hành
công việc nó cũng không “ suôn sẻ “ là bao; ấy vậy mà ½ số các vị lãnh đạo đều
được “ Thăng” lên Trung ương rồi mới nghỉ hưu…