Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Nhớ lại mùa Noel 2011 ( 3 ): chuyện về vụ sách nhiễu của công an


Nhớ lại mùa Noel 2011 ( 3 ): chuyện về vụ sách nhiễu của công an
Tô Oanh
( Tiếp theo và hết )

Noel 2011, tôi bị PA38 Bắc Giang “sách nhiễu” 17 ngày trong bối cảnh vợ ốm nặng phải nằm viện , nhà đang phá dỡ tu sửa lại nhưng việc ít thợ không nhận làm nên tôi phải tự làm lấy trong hoạn nạn. Sau đây tôi ghi lại đôi dòng cái mùa Noel đáng nhớ ấy của cuộc đời một công dân lương thiện nghèo hèn.

“ Bạch hóa “ cái gọi là “ có yếu tố người nước ngoài “ của tôi:
Hôm nay 1/1/2012, ngày sinh nhật của tôi ( lý do mọi người trong gia đình lại nhớ ngày này tôi đã viết :  

). Ngày này  tôi cũng chính thức được ngành an ninh BG tạm không sách nhiễu nữa . Hôm nay tôi ghi tiếp đôi lời về sự kiện mà ngành an ninh Bắc Giang quy cho tôi cái tội “ có yếu tố người nước ngoài “ để sách nhiễu tôi bằng hình thức triệu tập  lấy “lời khai”. Sự việc có thể do các chú CAM của ngành công an ( với trình độ quá non nớt ) đã chẳng biết gì về mối quan hệ của tôi với mọi người hay “ bẫy “ không được nên đã tìm cách trả thù tôi ? Điều này còn là một dấu hỏi lớn chưa có đáp án trả lời ! Ông Khánh ( bạn học thời phổ thông với tôi ) là Giám đốc công an tỉnh vừa nghỉ hưu thì lực lượng " chỉ biết còn đảng còn tiền " tiến hành " bắt " tôi để " lấy lời khai ". Thế mới biết tình người của họ là như thế nào !
1.Những bài báo và cái “ bẫy “ của CAM :
Năm 2007, trừ những bài báo trên Nhân dân, Giaos dục-Thời đại, Đại Đoàn kết  thì trên truyền thông mạng thế giới ( web) xuất hiện nhiều bài với cái tên lạ hoắc đó là Tô Oanh, rồi năm 2008 thêm Trần Tử Hà và Ngọc Giao. Những bài đó chỉ là phê bình cách phục vụ khách hàng của VNPT, Viettel, chuyện cái loa phường, chuyện quy hoạch và lấp hồ, chuyện tu bổ đê điều cẩu thả . Đặc biệt là có nhiều bài báo góp ý về sách giáo khoa cấp 2 và 3 .Tất cả các bài đều không đụng chạm gì đến chính trị, đến các từ gọi là “ nhạy cảm “ cả.

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

Nhớ lại mùa Noel 2011 ( 2 ): chuyện về vụ sách nhiễu của công an


Noel 2011, tôi bị PA38 Bắc Giang “sách nhiễu” 17 ngày trong bối cảnh vợ ốm nặng phải nằm viện , nhà đang phá dỡ tu sửa lại nhưng việc ít thợ không nhận làm nên tôi phải tự làm lấy trong hoạn nạn. Sau đây tôi ghi lại đôi dòng cái mùa Noel đáng nhớ ấy của cuộc đời một công dân lương thiện nghèo hèn.
( Tiếp theo )
...........................
Chiều ( 15/12/2011 ), sau một hồi lý sự với nhau về văn bản quản lý Internet, về luật xuất bản và nhân quyền thì tôi ra về . Lúc này tôi vẫn chưa đồng ý xin rút tên ra khỏi danh sách kiến nghị về vụ Cù Huy Hà Vũ và Blogger điếu cày...Tôi chẳng thèm xem biên bản anh ta viết gì và ký luôn cho xong chuyện. Anh ta khuyên tôi “ cứ về nhà suy nghĩ đi, nếu bác ký xin rút tên thì ngành sẽ vận dụng giảm phạt hành chính cho bác chuyện nội dung các Blog”.
Đột nhiên vị Trung tá yêu cầu cho kiểm tra máy vi tính của tôi tại nhà. Tôi đồng ý. Ra cổng Sở công an, chờ mãi chẳng thấy anh ta đâu, tôi đành đạp xe chờ ở ngã ba đường lối rẽ về nhà tôi. Nhận phone của anh ta thì mình mới biết là anh ta đã đi ra cổng sau và về nhà tôi trước rồi. Về đến nhà, tôi mở PC, vị Trung tá ngồi bám sát ngay bên theo dõi. Tôi đã kịp xóa một vài thứ ( nhưng cũng chẳng liên quan gì đến biểu tình và thế lực thù địch cả ) mà vị Trung tá chẳng biết tôi đang làm gì ! Thực nực cười cho chuyện kiểm tra, rồi cũng lưu vào đĩa CD, cũng lập biên bản. Trình độ của sỹ quan phụ trách an ninh văn hóa và chính trị là như thế đó! Khi kiểm tra máy tính anh ta định yêu cầu có hàng xóm sang chứng kiến. Nhưng tôi không đồng ý nên việc kiểm tra không có ai chứng kiến cả ngoài chữ ký của tôi với cái đĩa CD rỗng tuếch chẳng có nội dung gì ở bên trong đĩa cả!

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Nhớ lại mùa Noel 2011 ( 1 ): chuyện về vụ sách nhiễu của công an


Viết ngày 6/1/2012.
     Noel 2011, tôi bị PA38 Bắc Giang “sách nhiễu” 17 ngày trong bối cảnh vợ ốm nặng phải nằm viện , nhà đang phá dỡ tu sửa lại nhưng việc ít thợ không nhận làm nên tôi phải tự làm lấy trong hoạn nạn. Sau đây tôi ghi lại đôi dòng cái mùa Noel đáng nhớ ấy của cuộc đời một công dân lương thiện nghèo hèn.

Ngày 13/12/2011 : “Trát” đòi

Cái ngày 13 ấy đã để lại trong tôi một kỷ niệm và sự thất vọng vô bờ bởi đội ngũ nhân viên công quyền của cái nhà nước tự phong “ dân chủ gấp vạn lần chế độ tư bản giãy chết”. Ngày 13/12/2011  chính là những ngày bận rộn của tôi đang tự cơi nới phòng khách chuẩn bị đón tết Nhâm Thìn. Vôi vữa, xi măng và cái rét cắt da lại còn chịu thêm chuyện  bà xã lại cấp cứu đi viện... Ôi ngành an ninh khéo chọn thời điểm làm sao ! Ngày ngày tôi phải vật lộn với vôi vữa, gạch mà chẳng có lấy một người phụ giúp.Nhiều bữa cơm chẳng có người nấu nên lại phải ăn mì ăn liền cho qua bữa. Con gái thì vào bệnh viện chăm sóc mẹ. Trời rét như cắt mà không hiểu sao tôi lại trụ vững, lại hoàn thành công việc sửa nhà trong bối cảnh có “ trát “ . Nhìn giấy triệu tập mình biết ngày 15/12 mới phải trình diện mà không làm sao có được chút ít thời gian kiểm tra và xóa một số bài đã lưu trong Blog. Nhà cửa toang hoang, nhà vệ sinh chưa xây xong, tôi đành chọn hoàn thiện nốt công trình dang dở vậy, mặc cho bọn chúng làm gì với mình thì làm. Trước đó , tôi bị cắt dịch vụ Internet từ 30/11 đến 13/12. Xa hơn nữa kẻ vô lương tâm nào đã chiếm đoạt hòm thư điện tử và khống chế Blog của mình gần 2 tháng trong hè. Kẻ ẩn danh còn tạo thêm 3 Blog với tên tôi trên nền web Blogspot. Tôi có cố xóa mấy bài mà họ cho là nhạy cảm thì cũng còn những Blog kia mang tên tôi nhưng tôi không thể vào được. Kỳ lạ thay các Blog bị chiếm đoạt và hòm thư của tôi lại tự nhiên về về với chủ cứ y như là có phép thần “ vừng ơi hãy mở cửa ra" ấy! Như vậy đủ hiểu là bọn chúng rắp tâm đánh mình đã từ lâu và mình đã bị theo dõi từ trước khi mình tham gia biểu tình ngày 3/7/2011.
Ngày 14/12/2011 :