Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

NẾU MỘT NGÀY?





Nếu một ngày chị bị bệnh ung thư
Uống thuốc giả thì làm sao sống nổi
Chị có thể mỉm cười nơi chín suối 

Tha thứ lũ buôn thuốc giả giết người?

Nếu một ngày người thân chị qua đời
Vì thuốc giả nên bao tiền cũng chết
Chị có thể giả vờ như không biết
Thuốc giả này thuộc quản lý ngành y?

VĂN TẾ THẬP LOẠI QUAN THAM



VĂN TẾ THẬP LOẠI QUAN THAM
(Kẻ hậu sinh cung kính lạy cụ Đồ Chiểu)
Phạm Lưu Vũ

Hỡi ơi!
Thuế nặng phí dày,
lòng dân bải hoải.
Trăm năm công đánh giặc, chưa chắc mà nay ở ngôi cao,
Mấy đời móc túi dân, thân tuy béo tiếng tham như chó
Nhớ quân xưa:
Con cái nhà ai,
Ăn no dửng mỡ.
Quen thân nhung lụa, đâu biết lòng dân,
Chỉ biết chọi nhau, ở trong biệt phủ.
Việc hát, việc hò, việc đàn, việc đúm… thân vốn quen rồi,
Học ăn, học nói, học chữ, học nghề… mắt đâu thèm ngó.
Nghiệp ăn hại kết tinh từ kiếp trước, cha quan to thì mình tất quan to,
Mùi tham lam đã ngấm đến cao lâu, thích hối lộ như mèo hoang thích chuột.
Chỗ thấy đường xe đông như nước, muốn lập trạm thu;
Ngày xem ngân sách cạn như chùi, muốn nâng thuế VAT.
Một mối lợi danh ngồn ngộn, há để ai cướp mất của ai,
Hai tầng quyền lực ngút trời, đâu dung lũ dân đen khốn khó.
Nào sợ ai đòi, ai bắt? phen này xin thỏa sức tung hoành,
Chẳng thèm biết ngượng, biết ghê, chuyến này quyết ra tay vơ vét.
Khá ngon thay:
Vốn chẳng phải quan to, quan nhỏ, khối thằng theo đóm được an tàn,
Chẳng qua là con bạc, con buôn, quan hệ tốt thiếu gì dự án.
Mười tám môn hối lộ, nào biệt thự, nào nhà,
Chín chục triệu dân đen, cứ tha hồ móc túi.

Tâm Thư Gửi Bộ Y Tế




( Thơ con gái Hồng Thắm Nguyễn )
Vân Anh Trần


Muốn hỏi một lời từ sâu thẳm trái tim
Mà bấy lâu nay cháu vẫn kìm vẫn nén
Thay mặt bệnh nhân mang nỗi hờn uất nghẹn
Cô Tiến , chú Hùng có thấy thẹn hay không?

Mắc bệnh ung thư họ đã rất đau lòng
Bao đứa trẻ còn trông mong được sống
Kéo dài tuổi thơ và ấp ôm ước vọng
Đôi mắt tròn xoe đang trông ngóng , đợi chờ