Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

NHỮNG ĐIỂM BẤT ỔN CỦA LUẬT ĐẶC KHU





Điều đáng lo ngại nhất của Luật Đơn vị hành chính kinh tế đặc biệt là vấn đề liên quan mật thiết đến chủ quyền về lãnh thổ ở các khía cạnh:

Một là, khả năng mất quyền tài phán của toà án trong nhiều trường hợp, vì luật này cho phép toà án nước ngoài có thể được lựa chọn để giải quyết trong một số tranh chấp với tổ chức và cá nhân người nước ngoài. Trong khi đó, chỉ có Trọng tài mới là cơ chế giải quyết tranh chấp mà do các bên lựa chọn chủ động theo Điều ước quốc tế hoặc theo thoả thuận của các bên tham gia giao dịch (lĩnh vực thương mại quốc tế, thuộc tư pháp quốc tế). Nhưng nay Luật Đặc khu lại cho phép các bên lựa chọn toà án để giải quyết tranh chấp. Đây là một vấn đề pháp lý nguy hại nghiêm trọng, vì một đất nước thì toà án là cơ chế (nhánh tư pháp) thể hiện quyền tài phán riêng biệt và duy nhất mà để khẳng định chủ quyền của một quốc gia. Thế nhưng không hiểu lý do gì mà ta lại có thể coi đặc khu là một nơi được lựa chọn toà án của nước ngoài để giải quyết tranh chấp? Các nhà lập pháp có thực sự có nhận thức và tư duy đúng mực của một nhà lập pháp hay không? Tôi chưa bao giờ thấy nơi nào cho một cơ quan tài phán nào khác được phép xét xử các tranh chấp trên chính lãnh thổ của mình như vậy.

CHO THUÊ ĐẤT ĐẶC KHU 99 NĂM!?


Bài của tác giả Hoa Anh Đào
Đăng trên Nghiên cứu lịch sử
30-5-2018

Suy nghĩ của chúng tôi về đặc khu. Mong được lan tỏa. Từng tiếng nói góp thành sức mạnh.
99 năm không phải là thời gian quá dài của một dân tộc, đặc biệt là đối với nước ta. Dân tộc có khoảng 50 vạn năm lịch sử. Tổ tiên của chúng ta đã có cuộc sống nguyên thủy hàng chục vạn năm trên vùng đất này. Việt Nam là chiếc cầu nối giữa châu Á lục địa và châu Á hải đảo.
99 năm cũng không phải là dài so với lịch sử văn minh của dân tộc Việt. Từ ngành trồng lúa nước sơ khai, người Việt đã xây dựng cho mình một nền văn minh rực rỡ từ phía Nam sông Dương Tử đến đồng bằng Thanh Nghệ Tĩnh.
99 năm —mấy hôm nay, nghe số năm ấy. Tôi đã phải giật mình. Đó là khoảng thời gian đề xuất chúng ta cho ngoại bang thuê đất.
99 năm — một con số quá dài đối với đời người của chúng ta.
99 năm sau, con cháu hỏi, khi các vị ấy cho thuê đất thì ông cố ngươi đã làm gì.
Hôm nay, TÔI LÊN TIẾNG.
Tôi KHÔNG đồng ý để họ biểu quyết cho ngoại bang thuê đất trong 99 năm tới.
Tôi chỉ là một công dân bình thường trong xã hội này. Tôi nhỏ bé, tôi chẳng nắm trong tay quyền lực nào cả. Tôi cũng chẳng có tham vọng hay thủ đoạn về chính trị nào.

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

ĐẤT NƯỚC TÔI


Nguyễn Công Vỹ


"Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Từ thuở còn nằm nôi
Sáng chắn bão dông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao"
Đất nước tôi giờ như thế này sao?
Đảo khơi xa rơi dần vào tay giặc
Biển của ta mà biển như đã mất
Quốc hội thì "giá, phí" cãi hoài nhau!
Đất nước tôi xưa có thế này đâu
BOT giao thông mọc dày như nấm rạ
Đang thu "phí" lại đổi thành thu "giá"!
Đường không làm mà tiền vẫn cứ thu
Đất nước tôi giờ chẳng giống như xưa
Quan kết bè đua nhau xài Quốc khố
Công trình xong rồi công trình lại dở
Nắng mưa đày, cỏ dại mọc hoang vu
Đất nước tôi nhan nhản những đền chùa
Chùa đã to, đền nghênh ngang không kém
Miệng quan hô rằng ăn tiêu tiết kiệm
Hàng mã thì quan lại đốt hàng xe
Đất nước tôi giờ chẳng giống như xưa
Quan với dân đối nhau như kẻ chợ
Nhà của dân quan thích thì quan dỡ
Nếu kêu oan thì quan bắt bỏ tù
Đất nước này quyền chức để bán mua
Dân thì "đi" còn quan thì cứ "chạy"!
Thuế cứ cao mà quốc ngân cứ cháy
Quan lắm nhà, dân mất đất tha hương
Đất nước tôi hỗn loạn chốn quan trường
Cửa công đường mỗi ngày thêm rộng mở
Cha dắt con, vợ dắt chồng chiếm ghế
Đám ăn không đã thành lũ, thành bầy
Đất nước tôi vẫn đó những tháng ngày
Giữa Thủ đô dân oan căng lều trại
Chính quyền quay đi, Đảng thì không mghe thấy
Tiếng dân lành nức nở những oan khiên
Đất nước tôi quan lắm đất nhiều tiền
Những biệt phủ xây bằng "buôn chổi đót"
Luật nhiều khe để "con voi chui lọt"!
Thuế xăng dầu bằng ngang giá đi mua
Đất nước tôi nghị quyết giống nắng mưa
Sáng thì đúng, chiều sai, mai lại đúng
Tượng đài to đi đến đâu cũng đụng
Hỏi làm chi? Chẳng biết để làm gì!
Đất nước tôi cũng lắm chuyện ly kỳ
Quan mãi dâm thì nói "tình yêu đẹp"!
Nhà nghỉ lại cứ mọc quanh trường học
Sếp với bồ du hý khắp năm châu
Đất nước tôi chẳng có giống nơi đâu
Nhà "đầy tớ" to hơn nhà "ông chủ"!
Dân thì gầy mà sư mô cứ bự
Bậc tu hành có năm bẩy xe sang
Đất nước tôi luật lệ cứ xéo tràn
Dân sai - tù, quan sai - quan xin lỗi
Dẫu vô tội rồi cũng hành nên tội
Giản đơn thôi - quan thích thế cho oai
Đất nước tôi chẳng giống đất nước ai
Đất của dân, quan thích thì quan lấy
Hoạ khôn lường khi máu tham quan dậy
Kẻ vào tù, kẻ chiếu đất màn sương
Đất nước tôi - "cái nôi của văn chương"
Tiến sĩ nhiều, Giáo sư thì vô kể
Loạn thi ca, loạn nhân tình thái thế
Những tấm bằng mua bán giữa chợ phiên
Đất nước tôi, đất nước của ưu tiên
Lương bổng nhiều lại tiếng là "cống hiến"
Một đời cha, ba đời con thăng tiến
Chốn công môn cứ ríu rít bầu đàn!
Đất nước tôi, đất nước của vinh quang
Suốt quanh năm chỉ thích hô khẩu hiệu
Tiếng mẹ sinh viết khi thừa, khi thiếu
Lại có bằng ngoại ngữ đạt điểm cao!
Đất nước tôi - chẳng có đất nước nào
Được như thế và hay ho như thế
Gắng nụ cười trên bao nhiêu giọt lệ
Bởi xót thương cho Tổ quốc, giống nòi
Đất nước tôi quan thích hát, thích chơi
Thích ăn ngon và thích nhiều gái đẹp
Nhà thì to mà đường đi lại hẹp
Giữa đô thành, xe biến "thuỷ phi cơ"!
Đất nước tôi- đất nước của bốn mùa
"Trên dưới nóng mà giữa thì cứ lạnh"
Con kền kền đã bao lần nhắp cánh
Chửa bay lên vì xác chết vẫn còn !


LỜI MẸ TỔ QUỐC VIỆT NAM


Thơ Trần Mạnh Hảo


Mẹ khóc van các con đừng bán từng phần thân thể mẹ
Nhượng địa ngoại bang chín mươi chín năm trời
Máu thịt mẹ đây sao các con nỡ xẻ
Để chia phần như chia thịt chia xôi…
Mẹ bị xẻ từng phần bán cho Trung Quốc
Bốn nghìn năm xương máu mẹ ròng ròng
Mẹ đau cắt lòng, sông núi khóc
Bán từng phần đất mẹ thế là xong…
Sao nỡ bán mẹ mình lấy tiền xây biệt phủ ?
Lấy tỉ đô la gửi Thụy Sĩ ngân hàng
Mỗi cọng cỏ nhành cây đất này đều máu mủ
Nỡ lòng nào bán mẹ để giàu sang…
Miệng các con thề bồi yêu Tổ Quốc
Ôi những Vân Phong, Phú Quốc, Vân Đồn…
Thiếu tiền quá đành cho thuê đất nước
Sợ con cháu sau này không còn đất mà chôn
Đừng mượn mẹ Việt Nam để yêu ngoại tệ
Sao lại đi cầm cố cả cha ông ?
Mẹ Việt Nam đã khóc bầm máu bể
Đừng bắt mẹ chít khăn tang đưa đám Tiên Rồng…

Sài Gòn lúc 0 h 49 phút ngày 30-5-2018
T.M.H.


LONG MẠCH RÃ RỜI


(Fb Phạm Lưu Vũ)
Đất đế vương là đất có thể lập quốc, hình thành một Dân tộc, một Quốc gia. Phong thủy quyết định phải có đại Long mạch, gọi là đại Can long. Có đại Can long thì nhỏ như Singapo, hay Brunay… cũng có thể lập quốc. Không có đại can long thì lớn mấy cũng chỉ là tỉnh, là huyện hay vùng lãnh thổ. Trung Quốc có nhiều tỉnh, huyện còn lớn gấp ngàn lần Singapo, trong lịch sử không thiếu kẻ lăm le lập quốc song đều thảm bại. Nhưng toàn Trung Quốc lại có tới 3 đại Can long, nên lịch sử khi hợp, khi tan. Trước đã thế thì nay cũng thế, dẫu có tài cán gấp vạn lần họ Tập, thì cũng không thể cưỡng lại phong thủy.
Sở dĩ nói ra điều đó bởi ta dẫu có mất đảo, mất biển, nay mai mất thêm những vùng đất gọi là “đặc khu” quái đản kia, thì đến lúc vận của Trung cộng tàn, nó giữ mình còn chả xong, huống hồ giữ của ăn cướp. Khi ấy con cháu chúng ta sẽ đòi lại biển, đảo, sẽ đuổi bọn Tàu ô về nước mà đòi lại đặc khu…
Thế nhưng thương cho đời sau quá. Lòng tham tàn mù quáng, tối mắt của đời nay đã gây hại cho con cháu. Đây là tội lỗi bạo thiên nghịch địa, hủy hoại nhân tâm. Không ai có quyền định ra cái thời hạn 99 năm cả. Một đời người, có cái quyền làm người cũng chỉ trong vòng 50 năm. Có cái quyền làm quan cũng bất quá vài nhiệm kì 5 năm, 10 năm… Có cái quyền làm vua cũng chỉ vài chục năm. Ở ngôi lâu như Lý Nhân tông cũng chỉ 40 năm… Vận Trời nó thế, Long mạch nó thế. Vậy mà dám định ra cái thời hạn 99 năm, chả bạo Thiên, nghịch Địa là gì? Chả ăn cướp của đời sau là gì?
Có “tiền lệ” không? Xin thưa, có đấy. Chỉ có duy nhất một “tiền lệ”. Nhưng là “tiền lệ” do Từ Hi thái hậu đời nhà Thanh lập ra, nhượng Hồng Kông cho Anh quốc 99 năm. Chỉ có vua chúa phong kiến mới tự cho mình cái quyền ăn cướp của muôn đời. Nó là đối tượng đánh đổ của chính (cái gọi là) cuộc “cách mạng” này. Đã chửi nó ra rả, bóp méo cả lịch sử để chửi nó, chửi trên tuyên truyền, chửi trên sách báo, chửi trong sách giáo khoa, chửi cả trong… giấy lộn. Vậy mà nay lại đem cái việc ăn cướp của đời sau của nó ra làm “tiền lệ” ư?
Đời sau của Từ Hi thái hậu là ai? Là Mao Trạch Đông và đồng đảng của ông ta, đã nghiến răng căm giận việc làm đó của phong kiến thối nát Từ Hi, thề quyết đòi lại cho bằng được. Nỗi nung nấu ấy của đảng cộng sản Trung Quốc không bao giờ phai. Tận đến đời Đặng Tiểu Bình mới đòi lại được. Bọn Mao, Đặng… bên kia đã coi việc làm ấy của Từ Hi thái hậu là bán nước. Vậy mà bên ta, bọn đang ngồi trộm ở nghị trường kia, không biết đến điều đó hay sao?

TUYÊN BỐ VỀ LUẬT ĐƠN VỊ HÀNH CHÍNH-KINH TẾ ĐẶC BIỆT VÂN ĐỒN, BẮC VÂN PHONG, PHÚ QUỐC


Sự việc và nhận định
Tại kỳ họp thứ 5 diễn ra từ ngày 21/5/2018 đến ngày 15/6/2018, Quốc hội khóa XIV đang thảo luận đề án Luật Đơn vị Hành chính-Kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc (gọi tắt là Luật Đặc khu). Theo dự luật này, ngoài các ưu đãi về thuế và chính sách dành cho các nhà đầu tư nước ngoài, thời hạn cho thuê đất có thể được Thủ tướng Chính phủ xem xét chấp thuận đến 99 năm.
Trong nền kinh tế toàn cầu hiện đại của thời đại công nghệ thông tin và Internet, các đặc khu hành chính-kinh tế đã là mô hình lỗi thời trong việc thu hút vốn đầu tư nước ngoài. Thêm vào đó, việc cho thuê đất 99 năm là vết tích từ những nền kinh tế của các nước thuộc địa thời tiền công nghiệp hóa ở thế kỷ trước, mà ngày nay chỉ vài nước còn áp dụng.
Theo luật đất đai được ban hành và sửa đổi qua các thời kỳ thu hút vốn đầu tư khác nhau, thời hạn cho thuê đất tối đa chỉ là 50 năm, tuy nhiên đối với những dự án đầu tư sản xuất đặc biệt quan trọng cho nền kinh tế quốc dân, thời hạn thuê đất cũng không vượt quá 70 năm. Thời hạn như thế đã là quá dài nếu so sánh với nhiều quốc gia khác trong khu vực châu Á và trên thế giới, cũng như quá dài đối với bất kỳ dự án sản xuất hoặc kinh doanh nào, huống chi 99 năm.
Thời hạn thuê đất 99 năm dấy lên mối lo ngại của công luận về an ninh quốc phòng, nhất là khi ba đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc chiếm diện tích tổng cộng hàng chục ngàn cây số vuông trên biển và đất liền, lại nằm gần những vị trí chiến lược về phòng thủ quốc gia, đặc biệt trong bối cảnh nhà cầm quyền Trung Quốc tiến hành chính sách gây hấn trên Biển Đông, chiếm giữ hải đảo và ngang nhiên xây dựng các căn cứ quân sự áp sát bờ biển nước ta.
Yêu cầu
Trước việc những ý kiến phản biện về đề án Luật Đặc khu chỉ chiếm thiểu số trên diễn đàn Quốc hội, chúng tôi - các thành viên Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng và cảm tình viên của Câu lạc bộ - đồng lòng yêu cầu Quốc hội, Ban Thường vụ Quốc hội, và các vị Đại biểu Quốc hội, hãy vì quyền lợi quốc gia và tiền đồ của dân tộc, HOÃN và BÃI BỎ việc thảo luận và thông qua Luật Đơn vị Hành chính-Kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc, với những lý do sau đây:

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

ÔI CUỐC HỘI

Phạm Đình Trọng

Việc nguy khốn của đất nước: Chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam ở biển Đông đã bị mất. Giặc Tàu Cộng hoàn toàn làm chủ biển Đông của lịch sử Việt Nam. Chúng bắn giết, cướp tài sản của dân Việt Nam đánh cá trên biển Việt Nam. Chúng cấm Việt Nam không được thăm dò khai thác dầu khí trên biển Việt Nam. Bằng sức mạnh quân sự và bằng ngoại giao gian dối và kẻ cả, chúng gây sức ép buộc các nước đã kí hợp đồng thăm dò khai thác dầu khí ở biển Đông với Việt Nam phải bỏ cuộc. Những đoàn tàu đánh cá của dân Tàu Cộng rầm rộ từ đảo Hải Nam, từ bờ biển Phúc Kiến được tàu chiến của chúng hộ tống tràn vào biển Đông đánh cướp hải sản của biển Việt Nam chỉ cách bờ biển Đà Nẵng chưa đến 50 cây số, khoảng 30 hải lí.
Những trái tim Việt Nam yêu nước bừng bừng phẫn nộ và đau thắt nỗi lo vận nước nhưng Cuốc hội Việt Nam đang nhóm họp ở Ba Đình Hà Nội vẫn xưng xưng tự nhận là đại diện cho ý chí, nguyện vọng người dân Việt Nam lại chỉ chăm lo vun vén cho những lợi ích cục bộ, chỉ nói ra những câu phù phiếm ngớ ngẩn về những chuyện vụn vặt của đời sống xã hội và dửng dưng vô cảm, câm miệng hến trước vận nước nguy khốn.

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2018

CHẲNG LẼ THỦ TƯỚNG PHẢI ĐI SỬA LỖI NGU TIẾNG VIỆT CHO ÔNG BỘ TRƯỞNG ?


                                                fẢnh : Internet
Tôi vẫn nhớ một chuyện hồi mới biết nói. Hồi đó nhà tôi ở giữa làng, nhà ông cậu họ ở đầu làng. Có lần mẹ tôi bảo đi với mẹ lên nhà cậu chơi, tôi nói “đường cao quá không đi”. Cả nhà cười vui vẻ, ai cũng biết tôi chưa có đủ tiếng để nói, chứ ai cũng hiểu tôi muốn nói “xa” chứ không phải “cao”.
Nếu như tất cả các vị Bộ trưởng đều có trình độ thực học ngang với lớp 3 phổ thông thì không có câu chuyện chuyển cái “Trạm thu phí” thành “Trạm thu giá” làm trò cười cho thiên hạ trong những ngày qua. Là trò cười, nhưng không thể “cười vui vẻ”. Ông Bộ trưởng Giao thông và cấp dưới của ông ấy không phải không đủ chữ để viết, mà do cố tình lách luật nên đã bộc lộ sự ngu độn của đầu óc khi biến một từ tiếng Việt thành tối nghĩa. Mà không cần phải học tới lớp 3, chỉ cần biết nói và không điếc thì nghe cái chữ “thu giá” đã thấy vô nghĩa rồi.

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2018

Lại nói về bài toán “Thoát Trung”


Ngy Hu Tâm
Tập Cận Bình đánh tham nhũng cũng chỉ là một cuộc thanh trừng lớn mà thôi. TBT VN có học đến mấy cũng chỉ là trò láu cá vặt, đánh nhau của các phe phái chứ không bao giờ giải quyết được tận gốc…
Bauxite Việt Nam
Nhân hai bài gn đây trên bauxitevn Thy công b vt lông chết mà nghĩ ti dân tc Vit” ca Thc Quyên và Cuc xâm lược không din ra Bin Đông” ca Phm Đình Trng, xin mn phép góp thêm mt s ý nh, và cũng rt tn mn.
Dĩ nhiên Thc Quyên, đưa hình nh bo lc đến mc man r ca người Trung Quc ra rt n tượng. Và Phm Đình Trng vi bài viết t m, sâu sc nêu được hết cái nguy him ca gic Tàu cũng như tt c ti ác bán nước ca Đ+SVN t trước ti nay là hết sc quan trng và đáng đc.
Hin tượng trên du ch là cá nhân nhưng tôi nghĩ, li mang bn cht ca nn văn hóa Trung Hoa.
Hi còn nh, tôi cũng mê tiu thuyết và văn hc Trung Quc lm, nhng Tam Quc, Thy H, Tây Du ký, Hng Lâu Mng hu như thuc lòng. Thế nhưng s thì tôi li rt ngi vì nó gán vi tên riêng và các con s, mà tui tr, thường ch thích nhng vn đ có lôgic ch vic phi hc thuc lòng là rt ngán.
Ln lên mt chút, được tiếp xúc vi văn hóa Nga, đã thy s khác bit nhiu và rõ ràng.
Ri khi đi hc Đc, được hc tiếng Đc và tiếp xúc vi văn hóa phương Tây, thy hai nn văn hóa Trung Hoa và phương Tây cách bit và có nhiu nét đi chi nhau như nước vi la, dn dà tôi đi ti kết lun, dù có v cc đoan, nht là thc hin nay phi la chn gia bài toán dân ch và toàn tr, càng nghĩ phi đào sâu thêm quan đim này.
Văn hóa Trung Hoa ly Đo Khng vi nhng tư tưởng ca Khng T làm trung tâm, chc chn đến nay không thích hp na. Nht là khi s sáng to s quyết đnh hết thì nhng điu dy bo ca nhà tư tưởng này là rt li thi.