-Nguyễn
Đăng Quang-
Tôi không
nén được phẫn uất khi nhìn thấy nhà cửa, nơi ở, đồ đạc và tài sản của người dân
Khu vườn rau Lộc Hưng (quận Tân Bình, Tp.HCM) bị chính quyền điều xe ủi đến phá
sập và san bằng, người dân nơi đây phải
màn trời chiếu đất, giống hệt cảnh đổ nát điêu tàn sau chiến dịch B.52 Mỹ ném
bom rải thảm phố Khâm Thiên (quận Đống Đa, Hà Nội) dịp lễ Noel năm nào!
Tôi quặn đau
và xót xa nhìn người phụ nữ Lộc Hưng liều chết nằm chắn ngang đầu xe ủi, lấy
thân mình cản xích xe, không cho chúng tiến vào ủi sập nhà cửa, phá tan nơi ở
và tổ ấm của họ!
Tôi uất ức
và hờn oán khi nhìn thấy cảnh tượng bàn thờ tổ tiên, tượng đức Chúa Giê-su, giường
tủ, đồ đạc và đồ chơi con trẻ rơi vung vãi, ngổn ngang khắp mặt đất!
(Nguồn: Ảnh Internet)
Những cảnh tượng
nói trên không thể xảy ra ở một một quốc gia dân chủ, pháp quyền, thượng tôn
pháp luật! Nó càng không thể xảy ra trong một chính thể xã hội do dân, vì dân
và của dân!
Một câu hỏi
lớn cần đặt ra: Tại sao nó lại diễn ra ở Tp. HCM, thành phố lớn nhất nước, là trung
tâm và đầu tầu kinh tế của cả nước, vào giữa thời điểm các sai phạm tày đình của
chính quyền Tp.HCM bị phơi bày và đổ bể trong vụ Thủ Thiêm? Và đặc biệt nó lại
diễn ra gấp gáp khi chỉ còn mấy tuần lễ nữa là đến Tết Nguyên Đán cổ truyền của
dân tộc, như một trận đánh úp vậy?
Đây
rõ ràng không phải là thiên tai hay địch họa! Song rất khó hiểu, đây lại là tai
họa và tội ác do chính con người gây ra giữa thời đại văn minh của cuộc Cách mạng
Công nghiệp 4.0! Hơn nữa, nhân tai này lại xẩy ra khi toàn dân từ Bắc đến Nam đang
được kêu gọi góp sức xây dựng Nhà nước và Chính phủ kiến tạo! Đây còn là đòn giáng
mạnh không chỉ vào chính sách tôn giáo, đại đoàn kết dân tộc, mà còn giáng vào
chủ trương hòa giải và hòa hợp dân tộc luôn được Đảng và Nhà nước ra sức cổ súy
và tuyên truyền suốt trên nửa thế kỷ qua!
(Nguồn:
Ảnh Internet)