GIÓ CUỐN ĐỊA ĐÀNG
Luu Thành
Luu Thành
Mưa vẫn sẽ trải tim sầu hai nửa
Hồn Ma nào bên tháp cổ rêu phong?
Gió vẫn gào trên những đỉnh mùa đông
Chưa nói cùng nhau bốn mùa day dứt tủi
..........
Thương những chiều ngày tàn sau góc núi
Vẩn vơ buồn con chim nhạn cô liêu....
Sao em cứ đi ngang ngõ vắng trăm chiều
Gánh cả hoang tàn chạy qua bờ tuyệt vọng
..........
Ta ~ thu muộn trôi theo cùng chiếc bóng
Em vẽ vời chi cho gió cuốn địa đàng
Ta cũng ngang trời bạt gió quan san
Mà nghiêng ngã chạnh lòng khi trăng vỡ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét