(Thương nhớ Hoàng Loan )
Luu-Thành
Ở phương Nam cũng có một loài cây
Tên thường gọi là Sầu đông em ạ
Cây xanh thẫm cuối năm thường rụng lá
Giống màu hoa xoan tim tím quê mình
..............
Chiều cuối năm nhìn vạt nắng lung linh
In bóng núi đứng một mình trơ trụi
Hoa Sầu đông rụng nhiều khi gió thổi
Nhớ ngày xưa sau những buổi tan trường
Ở phương Nam cũng có một loài cây
Tên thường gọi là Sầu đông em ạ
Cây xanh thẫm cuối năm thường rụng lá
Giống màu hoa xoan tim tím quê mình
..............
Chiều cuối năm nhìn vạt nắng lung linh
In bóng núi đứng một mình trơ trụi
Hoa Sầu đông rụng nhiều khi gió thổi
Nhớ ngày xưa sau những buổi tan trường
.........
Anh đi bên em nghe thoang thoảng mùi hương
Hoa xoan tím rắc đầy trên vai áo
Tan học nhóm đêm về anh vẫn bảo-
Mùi hoa xoan thơm trên tóc người yêu
.........
Rồi chiến tranh cháy đỏ lửa binh đao
Anh cầm súng quăng thân vào gió bụi
Ôi ! Những chiều nhớ quê hương nhức nhối
Biết em có chờ anh hay đã vội lấy chồng?
..........
Anh trở về cay đắng ngắm dòng sông
Người xưa ấy nay đã không còn nữa
Hoa xoan rụng tiễn đám tang thiếu nữ
Để lại cho người yêu cũ sống bơ vơ
..........
Chiều phương Nam Sầu đông đứng lơ ngơ
Hoa tim tím rụng xuống dòng kinh nhỏ
Ta mất quê hương và mất em từ đó
Định mệnh hay là đau khổ hỡi Sầu đông?
........
Ngàn nỗi sầu u uất ngóng thinh không
Mưa giăng bụi cho mùa đông giá lạnh
Như Sầu đông giữa phương trời cô quạnh
Có một người nhớ màu tím hoa Xoan.!
.........
Ngày cuối năm…21-01-2014…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét