Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

Hỏi anh


PV Quốc Doanh

Bao năm qua
Anh bảo nghe anh
Hạnh phúc ở tay anh
Thiên đường cũng ở tay anh
Để cho anh toàn ý...


Dẫu biết giang sơn muôn vàn yêu quý
Tổ tiên vun bồi cho mỗi cháu con
Không di chúc nào dành anh phần hơn
Nhưng thấy anh nhiệt thành
(Cũng muốn yên lành)
Đành nghe anh cả.



Rốt cục anh làm như phá
Mấy mươi năm luẩn quẩn chẳng giống ai
Được một lần đổi mới vẫn khoe hoài
Mà thực chất, nửa vời theo lối cũ.


Anh khoe quốc phòng luôn được giữ
Nhưng biên cương phên dậu nguyên lành đâu?
Ngoài Biển Đông nhan nhản bóng diều hâu
Đảo thiêng liêng cái còn cái mất.


Anh khoe xã hội an toàn trật tự
Chẳng biết anh làm bộ hay làm ngơ?
Khi lương dân khắp chốn vật vờ
Mất đất, mất nhà, cả từ đường, phần mộ.
Liều thân gái lấy chồng xa không theo duyên số
Đua nhau trai làm thuê bốn phương để cứu cuộc đời
Một thời hiên ngang đã xa quá một thời
Mượn ý người xưa nói lời đau nhói:
Tổ quốc bốn nghìn năm, bao giờ nhục thế này chăng?


Anh trách rằng, mọi người khăng khăng
Không nghe theo anh để một nhà đồng thuận.
Nhưng anh ơi, cơ đồ huy hoàng mà anh tiếp nhận
Sao nông nỗi bây giờ: Nguy cơ tồn vong?


Anh biết cuộc đời không cứ mơ là xong
Càng bi kịch khi mịt mờ hy vọng
Đất nước dễ tang thương khi tương lai đầy lo sợ
Khi lòng người hỏi mãi tiếng ban sơ:
Dân tộc đã cho anh, anh đã vì dân tộc?


Còn đất đá, cỏ cây, nước nhà còn phúc lộc
Dù kinh thiên động địa, hoa dại vẫn tinh khôi!
Chỉ một điều giản dị, hỏi anh thôi:
Anh đã xứng danh, không hề nô lệ?


Ngày 5/10/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét