Nguồn
Boxitvn.blogspot.com
( Nâng cao dân trí – Tâm thư một Sinh viên Nhật gởi Thế Hệ Trẻ Việt Nam và Thư hồi đáp của một bạn trẻ Việt Nam
http://tooanh.blogspot.com/2015/02/nang-cao-dan-tri-tam-thu-mot-sinh-vien.html )
Vừa qua trang Bauxite đăng
bức thư của một bạn sinh viên Nhật “VIỆT NAM- NHÀ GIÀU VÀ NHỮNG ĐỨA CON CHƯA
NGOAN” và thư hồi âm của bạn Tiểu My “LÀ MỘT NGƯỜI VIỆT-KHÓ LẮM! THẬT VẬY!”.
Tôi xin có vài lời bình luận.
Bạn sinh viên Nhật chỉ ra
một số nhận thức và việc làm đáng chê trách của chúng ta như : 1. Cho là rừng
vàng biển bạc không bao giờ cạn nên khai thác bừa bãi; 2. Ích kỷ, chỉ lo bản
thân mình, làm ô nhiễm đất đai, xả rác ra nơi công cộng; 3. Không biết xếp
hàng; 4. Chửi hay hơn hát, đứng thẳng người để chửi đổng, cúi rạp trước quyền
lực bất công; 5. Tìm cơ hội mánh mung, lừa lọc; 6. Một thế hệ trẻ không có niềm
tin. Cuối cùng đưa ra lời than “vì sao nên nỗi”.
Bạn Tiểu My viết thư hồi
đáp, nêu một số ý : 1- Việt nam có nhiều thứ để xây dựng đất nước nhưng thiếu
tự do dân chủ; 2- Lịch sử VN là của một dân tộc buồn mà gần đây là 70 năm bị
cộng sản đọa đày; 3- Tham vặt vì quá đói, quá thiếu trong chiến tranh; 5-
Thượng bất chính, hạ tắc loạn; 6- Ruộng đất bị quốc hữu hóa, dân chưa thấy đất
nước là của mình mà là của Đảng Cộng sản; 7- Tuổi trẻ được dạy để trở thành
công cụ chứ không thành người sáng tạo; 8- Giới trẻ đang lạc lối.
Cám ơn hai bạn trẻ đã dũng
cảm viết ra những nhận xét, những ý nghĩ nhằm thức tỉnh một số đông người Việt.
Tuy vậy những điều các bạn kể ra chỉ mới là một phần của sự thật.
Nếu xem VN như một cơ thể
thì thấy nó vẫn đang hoạt động bình thường, vẫn ăn, ngủ, làm việc, học tập, họp
hành, lễ hội, thăm viếng v.v., mỗi lĩnh vực đều có thành tích. Nhưng cơ thể đó
đang mắc một số bệnh tật. Những thứ mà bạn sinh viên Nhật nêu ra chỉ là một vài
bệnh ghẻ lở ngoài da, dễ thấy, chỉ gây ra sự ngứa ngáy khó chịu mà chưa đến mức
ảnh hưởng lớn đến tính mạng. Những loại bệnh như vậy còn có thể kể ra rất
nhiều: nạn gây ra nhiều dân oan, nạn thành tích dỏm, hàng lậu, hàng giả, hàng
nhái, mất vệ sinh và nhiễm độc thực phẩm, vượt đèn đỏ, chen lấn làm tắc đường
kéo dài, nạn trộm chó, nạn cướp giật và nhiều nạn khác. Phải kể ra những bệnh
trầm kha từ trong đầu, trong ngực, trong bụng có tác dụng nguy hiểm cho sinh
mệnh. Đó là sự độc quyền toàn trị dẫn đến nạn tham nhũng tràn lan, nạn mua bán
quan chức, nạn dối trá trong mọi lĩnh vực, nạn đàn áp sự tự do tư tưởng và
thông tin, nạn nhân dân mất lòng tin vào chính quyền. Những tệ nạn như vậy
không những ảnh hưởng xấu đến phát triển kinh tế, văn hóa mà còn phá hoại đạo
đức một cách trầm trọng, làm cho sự tụt lùi của VN so với các nước càng ngày
càng xa.
Bạn Tiểu My nhìn thấy sự
thiếu tự do dân chủ, thấy 70 năm cộng sản đọa đày, thấy thượng bất chính hạ tắc
loạn, thấy ruộng đất bị quốc hữu hóa, thấy được đào tạo thành công cụ, thấy
giới trẻ bị lạc lối. Bạn đã có cái nhìn tương đối sâu hơn, rộng hơn, có đề cập
đến một số bệnh nhạy cảm từ trong tim óc như sự đọa đày của cộng sản, như thiếu
tự do dân chủ, nhưng vẫn chưa đủ tầm bao quát. Để trả lời câu than “vì sao nên
nỗi” không những của bạn sinh viên Nhật mà là của hàng chục triệu người dân
Việt, Nhà nước cần chỉ đạo Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội tiến hành nghiên cứu,
phân tích tình hình, truy tìm cho đến nguyên nhân gốc gác. Trong bài “Nguyên
nhân gốc của nhiều tệ nạn” tôi mạo muội đưa ra nhận định “Nguyên nhân gốc nhiều
tệ nạn của xã hội VN hiện nay là do sự kết hợp, sự cộng hưởng giữa những tật
xấu trong nền văn hóa dân tộc và những độc hại của Chủ nghĩa Mac-Lênin”. Không
có sự kết hợp đó thì cũng có thể có tệ nạn nhưng không thể phổ biến và trầm
trọng như hiện nay. Để tạo thành xã hội cần có 2 lực lượng: nhân dân và lãnh
đạo. Một bên có thói xấu mà bên kia không hùa theo thì có thể kiềm chế lẫn
nhau. Còn khi một bên có thói xấu lại được bên kia hùa theo, cổ vũ, ca ngợi
hoặc sợ không dám đụng vào thì thói xấu ngày càng phát triển.
Bảy mươi năm vừa qua dân
tộc VN tự hào đã có nhiều chiến thắng vẻ vang nhưng chưa ai tổng kết là sự
chiến thắng ấy phải trả bằng giá nào? Và các dân tộc khác, nguyên cũng là bị
thực dân cai trị như Ấn độ, Malayxia, Singapo, Inđônêxia, Philippin, Xrilanca,
Niudilân, không có các chiến thắng như vậy thì họ sống và xây dựng đất nước như
thế nào? Chúng ta cho rằng dân tộc ta khôn ngoan hơn người, đã chọn đúng con
đường vinh quang theo chủ thuyết cộng sản, không ngờ đã chọn nhầm đường. Biết
chọn nhầm nhưng những người lãnh đạo không muốn sửa vì con đường đó mang lại
đặc quyền đặc lợi cho họ. Đúng là cảnh “Nhất thất túc thành thiên cổ hận. Tái
hồi đầu thị bách niên chung thân”.
Cám ơn hai bạn trẻ đã có
những bức thư để tôi viết mấy lời bình luận này.
N.Đ.C.
Tác giả gửi BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét