Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

CỤ NGUYỄN KHẮC MAI gửi thư cho NGÀI NGUYỄN PHÚ TRỌNG


Nhà nghiên cứu U90 vẫn minh mẫn lạ thường. Cụ đã gửi không biết bao nhiêu lời góp ý đầy tâm huyết và trí tuệ cho các vị lãnh đạo rồi, mà lần này vẫn nhẫn nại gửi tiếp! Cảm phục Cụ vô cùng!

Lettre ouverte: A’ Monsieur Nguyen phu Trong, Le nouveau President de La RSVN
Nguyễn Khắc Mai (VNTB)
Lettre ouverte: A’ Monsieur Nguyen phu Trong,Le nouveau President de La RSVN.
(Tôi thảo thư này khi còn rong chơi ở Paris, nên xin mở đầu bằng tiếng Pháp. President thì họ dùng Le (lơ) giống đực, mà Republique socialiste VN thì họ dùng La (la), giống cái, ta gọi là cái cộng hòa… Ở bên tây nếu ta đọc la rờ sờ vờ nờ(RSVN) thì họ không hiểu ta rờ sờ cái chi nên phải đọc là la e rờ, e’xtờ,vê, en nờ.)
Thưa Anh, tôi xin gọi như tôi vẫn gọi anh như thế cho thân mật, để tôi có thể nói huỵch toẹt ra những điều cần nói với anh. Còn cái chức vụ cao quý mà Quốc hội của Đảng đã bầu thì nhất thiết phải kính nhi.
Ngày xưa khi vua chúa mới lên ngôi rất chú ý đến những cái “dớp”, tức là những hành động hoặc hiện tượng có tính sái, nghĩa là bất thường. Ví như lụt bão, hạn hán, sao chổi xuất hiện,núi lở, sông đổi giòng, cả hiện tượng lạ bất thường như gà gáy nửa đêm, chim chóc đột nhiên bay loạn xạ, kêu xao xác… Nếu có những điều như thế thì nhà vua thường lập trai đàn cầu cúng và ăn năn, sám hối những lỗi lầm của bản thân hoặc của các quan lại cấp dưới.Điều đó có tác dụng làm yên ổn lòng mình mà còn làm thần dân an tâm. Cố nhiên phải sám hối cho thành tâm, như C.Mác nói “Sám hối thật lòng thì có cơ cứu rỗi.” Tôi dẫn một ví dụ: Triều vua Lê Nhân Tông (tk XV), Việt Sử Thông Giám Cương Mục ghi: “Đại hạn… Nhà vua bèn hạ chiếu xét mình.
“Luôn mấy năm nay hạn hán thóc lúa hỏng, không thu hoạch được; dân tình sâù oán!
“Có lẽ vì trẫm không hết sức thành thực để cảm cách lòng trời ,
không tròn đạo hiếu để kính thờ tông miếu? Lại không biết sử dụng người hiền năng, còn những người mình dùng đó đều là hạng người mờ tối nhỏ nhen mà nên nỗi chăng?
“Hay là nạn hối lộ thịnh hành và việc nữ sắc quá nhiều chăng?
“Hay là không cẩn thận tiết độ trong việc tiêu dùng,làm hao hại tiền tài của dân chăng ?
“Hay là đại thần giúp rập chưa làm hết phận sự điều hòa xoay chuyển trời đất chăng?
“Tướng súy và bầy tôi nơi phiên trấn chưa biết yêu thương quân dân, làm nhiều việc xà xẻo bóc lột chăng?
“Các chức thú lệnh không biết vỗ về chăn nuôi dân, chỉ chăm bề xâm phạm đục khoét của dân mà đến nỗi thế chăng?
“Hay là quan coi hình ngục không biết giữ sự công bằng, chỉ rông rỡ tham lam khắc nghiệt, khiến cho oán khí bốc xông lên trên đến nỗi thế chăng?
“Hay là các quan thừa hành chỉ chuyên ưa chuộng giấy tờ tư văn, làm cho ơn trạch không nhuần thấm xuống dưới, tình hình kẻ dươí không đề đạt được lên trên chăng?
“Những nhà quyền quý cậy thế ra oai làm cho người dân nhỏ mọn phải chịu oan uổng chăng?

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018

Tôi yêu tổ quốc mà tôi bị bắt


Thơ Trần Mạnh Hảo.

(Kính tặng nữ đạo diễn điện ảnh Song Chi, nhà văn nữ Trang Hạ và anh chị em từng bị công an nhà nước ta bắt vì yêu nước vô tổ chức, dám biểu tình chống Trung Quốc chiếm Trường Sa, Hoàng Sa).

Những ngày này
Tổ Quốc là cá nằm trên thớt
Tổ Quốc là con giun đang bị xéo quằn
giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa
Biển Đông bị bóp cổ
Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử
biển đập nát bờ
Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tuổi trẻ mít-tinh
đả đảo Trung Quốc xâm lược!
Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình
Sông Bạch Đằng bị bắt
ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường
ải Chi Lăng bị bắt
gò Đống Đa nơi giặc vùi xương
sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc!

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

. LÀM ĐĨ !



Đừng nhìn em như thế
Đừng ác cảm chị ơi
Em chọn nghề làm đĩ
Là quá lương thiện rồi!
Làm đĩ không trộm cướp
Chỉ bán cái của mình
Thuận mua và vừa bán
Giá cả rất phân minh!

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

BẮC KINH ĐANG TRONG TIẾN TRÌNH ĐẦU HÀNG WASHINGTON, VÀ CÁC HÀNH ĐỘNG CỨNG RẮN CHỈ LÀ GIẢ TẠO


Trần Đình Thu
Tới lúc này tôi có thể mạnh dạn khẳng định như thế, rằng Bắc Kinh đã thể hiện sự đầu hàng Mỹ ngay từ khi Bộ chính trị Trung quốc ra tuyên bố với thế giới về tình trạng bi đát của nền kinh tế nước này vào ngày 30 tháng 10 vừa qua và hiện nay họ đang trên lộ trình đi tới các thỏa thuận “giải giáp”, còn các hành động cứng rắn chỉ là giả tạo.
Vì sao tôi có thể dám nói như vậy?
Bởi vì, đặc điểm của một nước cộng sản như Trung quốc là luôn che giấu sự thật, không bao giờ nói ra những điểm yếu của mình. Ngay cả khi họ thực sự bi đát thì vẫn phải nói cứng, như tổng thống Venezuela chẳng hạn. Nhưng khi mà họ đã chấp nhận ra một tuyên bố nghiêm trọng như thế thì chỉ có lý do là họ có ý định đầu hàng thực sự mà thôi.
Và tôi cho rằng Tuyên bố ngày 30 tháng 10 của Bộ chính trị Trung quốc có thể xem là văn kiện đầu tiên trong tiến trình Trung quốc chấp nhận “giải giáp” trước lực lượng Mỹ và đồng minh. Nó đánh dấu thời điểm Bắc Kinh chính thức “giương cờ trắng”.
Một câu hỏi đặt ra, vì sao Bắc Kinh lại có thể đầu hàng sớm như vậy và điều đó dường như là vô lý.
Thật ra, sở dĩ mà nhiều người có cảm nghĩ rằng Trung quốc có thể đương đầu với Mỹ là do các nhà phân tích cũng như báo chí thường đưa ra các số liệu so sánh giữa Trung quốc và Mỹ mà không có góc nhìn rộng lớn hơn. Vấn đề phải thấy là, dù Trung quốc có như thế nào chăng nữa, thì Trung quốc cũng đang ở vào thế một mình chống lại gần như toàn bộ phương Tây. Thậm chí không chỉ là phương Tây mà gần như toàn thế giới. Cho nên Trung quốc không bao giờ chiến thắng. Dù là kinh tế hay quân sự.
Thực tế chỉ qua 3 tháng chiến tranh thương mại, chỉ mới một mình Mỹ, Bắc Kinh cũng đã quá thấu hiểu về tương quan lực lượng, nên một người thức thời như ông Tập Cận Bình không thể không nghĩ đến giải pháp đầu hàng. Đầu hàng để đưa đất nước chuyển qua một thể chế dân chủ hơn còn bản thân có thể tiếp tục đứng đầu chính quyền mới với vị trí mới là tổng thống, hay là chiến đấu đến viên đạn cuối cùng để có số phận như ông Saddam Hussein, ông Muammar al-Gaddafi, tôi nghĩ là ông Tập Cận Bình đủ sáng suốt để chọn lựa.

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018

CỘNG SẢN LÀ THẾ NÀY


Thái bá Tân
Tất Thành Cang, quan lớn,
Phó bí thư thành Hồ,
Một lần ngủ với gái
Hai mươi lăm nghìn đô.
Tức hơn năm trăm triệu.
Tức bằng mười năm lương
Của các thầy, cô giáo
Và lao động bình thường.
Mới hôm kia, tướng Vĩnh
Bị khai được biếu quà.
Cứ đều dặn mỗi tháng
Hai trăm nghìn đô-la.

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2018

GỬI BÁC TRỌNG


Thái Bá Tân
Xin lỗi, lại phiền bác.
Cả nước đang sục sôi.
Phản đối và ủng hộ,
Cứ như bị chia đôi.
Đảng thì yêu Trung Quốc.
Dân thì thích Phương Tây.
Tôi xin phép mạo muội
Được đề nghị thế này.
Ta học theo Trung Quốc,
Làm thử cái xem sao.
Một nước hai chế độ,
Chung tổ quốc, đồng bào.

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2018

TUYÊN BỐ RA KHỎI ĐẢNG CỐNG SẢN. VIỆT NAM


Nguyễn Thị Kim Chi

Hôm nay, 4.11.2018, tôi - N.S.Ư.T. Nguyễn Thị Kim Chi, chính thức tuyên bố ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam.
Lẽ ra tôi đã làm việc này cách đây gần 3 năm trước, khi ông Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử Tổng Bí thư Đảng CSVN. Bởi tôi biết ông Trọng một mực theo đuổi CNXH - con đường tăm tối không có tương lai cho đất nước, đi ngược xu thế tiến bộ của nhân loại.
Nhưng ngày đó, lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh - cựu Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc, GS - TSKH Chu Hảo, chồng tôi (ô. Vũ Linh), cùng nhiều bằng hữu tâm huyết khuyên tôi kiên nhẫn ở lại để giúp những người tốt trong Đảng CSVN nhận biết lẽ phải.
Tôi đã kiên nhẫn tỏ bày chính kiến ôn hoà trong mọi việc:
- Xuống đường biểu tình vì nhân quyền, chủ quyền đất nước, môi trường sống...
- Viết Facebook lên án những sai trái của an ninh, giới chức nhà nước.
- An ủi, sẻ chia cùng tù nhân lương tâm, bà con dân oan...
Tham gia các hoạt động xã hội dân sự, với thiện ý xây dựng, tôi thành tâm mong góp tiếng nói phản biện, nhằm thức tỉnh lương tri những người đang chèo lái vận mệnh đất nước. Tôi chưa bao giờ có ý tưởng lật đổ, cổ xúy bạo lực, mà luôn thật lòng mong mỏi những người giữ trọng trách trong guồng máy nhà nước thay đổi tốt đẹp, biết yêu nước, thương dân.
Nhưng đáp lại thiện chí của chúng tôi là sự đàn áp ngày càng khốc liệt người bất đồng chính kiến; là ý đồ muốn biến nhân dân thành bầy cừu; thù ghét, khủng bố những người dấn thân tranh đấu vì những quyền cơ bản, chính đáng của con người, những giá trị phổ quát của nhân loại; hãm hại những trí thức ưu tú muốn khai trí nhân dân.

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2018

GS. Nguyễn Ngọc Lanh: CHU HẢO - MỘT TRÍ THỨC ĐÚNG NGHĨA


Nước ta hiếm trí thức "đúng nghĩa"?
                                                 GS Nguyễn Văn Lanh
Trong cuộc thảo luận năm 2007 về đề tài trí thức do báo VietnamNet khởi xướng – được rất nhiều người tham gia – có một bài đăng ở báo này, nhưng nay không tìm được nữa (bị mất, do vụ báo bị harker tấn công); nhưng may mắn... nó được tờ báo của Liên Hiệp Hội Khoa Học VN (VUSTA) đăng lại nguyên văn. Nguyên văn từ nhan đề (Trí thức ngày càng đông, nhưng càng… không đúng nghĩa), nguyên văn nội dung và giữ nguyên cả lời dẫn của tòa soạn. Chính là cái "lời dẫn" này đã gây tò mò tới tận hôm nay.
Cũng chính hai chữ "đúng nghĩa" của bài là cảm hứng để hôm nay bài Chu Hảo – một trí thức đúng nghĩa này được viết ra. Cân nhắc rồi. Nếu thay "đúng nghĩa" bằng "chân chính", "đích thực", "khí phách", "cương trực" hoặc gì gì khác... vẫn chưa thật căn bản. Bởi vì, những mỹ từ đó đều bắt nguồn từ định nghĩa mà ra. Nói khác, muốn xét một nhân vật có là trí thức hay không, phải dựa vào định nghĩa. Và phải là định nghĩa gốc. Đó là cái định nghĩa ra đời từ một khái niệm hình thành từ hàng trăm năm trước (1906). Về sau, xuất hiện rất nhiều định nghĩa – tuy khá dài dòng trong các từ điển tiếng Việt – vẫn không thể hiện được bản chất trí thức. Chỉ vì chúng không xuất phát từ gốc. Chính là từ định nghĩa gốc, Vũ Trọng Phụng, Nam Cao... tuy bằng cấp chưa cao, vẫn cứ là trí thức. Cũng từ định nghĩa gốc, mà nhiều nhà khoa học, nhà văn, nhà thơ, nhà báo... – nạn nhân vụ Nhân văn – Giai phẩm – vẫn đường đường là những trí thức.
Cái tên bài Trí thức ngày càng đông, nhưng càng… không đúng nghĩa đã gợi tò mò. Chả lẽ, hàng triệu con người đã qua đào tạo – trên các văn bản chính thức đều được gọi là "trí thức" – lại chưa đúng nghĩa? Đọc thử "cái chơi", sự tò mò còn nằm ngay trong lời dẫn của VietnamNet: "bài thể hiện quan niệm của cá nhân tác giả". Hóa ra, tòa báo cũng sợ. Tò mò đọc tiếp ít dòng, phát hiện ngay một câu rất... liều mạng. Người viết cứ xưng xưng khẳng định "Từ một nền kinh tế tiểu nông chỉ có thể mọc lên chế độ vua quan". Không chỉ là chuyện đời xửa, đời xưa; mà là ngay đời nay. Khi có tới 3/4 hoặc 2/3 dân ta vẫn sản xuất bằng con trâu, cái cày, thì chế độ ta hiện nay – về bản chất – vẫn chỉ là chế độ vua quan. Đoạn sau, còn đưa ra các bằng chứng và kết thúc bằng "vân vân"...
Bài khởi đầu cuộc thảo luận: Chính là của Chu Hảo