Phạm Chí Dũng
Tàu thám hiểm "Hải Dương Địa Chất 8" của Cục Khảo sát
Địa chất Trung Quốc (Ảnh: China Geological Survey)
Chỉ tính từ năm 2011
khi nổ ra vụ tàu Bình Minh 2 của Việt Nam bị tàu hải giám Trung Quốc cắt cáp -
một cách côn đồ và mặt lạnh không kém cái cách cả hai chính quyền độc đảng độc
trị này luôn thẳng tay đàn áp dân chúng và những tiếng nói phản đối, cho tới
nay Hà Nội đã bỏ qua rất nhiều cơ hội để có thể kiện Bắc Kinh ra tòa án quốc tế
về các vụ xâm nhập ‘vùng biển chủ quyền không thể tranh cãi của Việt Nam’.
‘Tổng
tịch’ nói gì?
Mùa mưa bão tháng 7
năm 2019, một lần nữa cơn sóng lừng mang tên Hải Dương của Trung Quốc lại chực
chồm lên ‘thuyền nan đòi ra biển lớn’ của Hà Nội, áp thể chế này vào cái thế
một lần nữa phải tính đến việc kiện Trung Quốc, hoặc ít nhất cũng lấp ló khả
năng kiện tụng ra trước công luận nhằm xoa dịu phản ứng của dư luận xã hội về
một chế độ chỉ biết ‘hèn với giặc, ác với dân’.
Thêm một lần nữa trong
nhiều lần, một ít chuyên gia và cũng chỉ một ít tờ báo nhà nước - thật sự sốt
ruột trước cảnh ‘trùm mền’ của giới chóp bu Việt Nam - đã phải liệt kê hàng nửa
tá cơ sở cho triển vọng ‘Việt Nam sẽ chắc thắng nếu kiện Trung Quốc’.
Người ta cũng không
khỏi xót ruột khi chứng kiến hình ảnh ‘tái xuất’ của nhân vật ‘tổng tịch’
Nguyễn Phú Trọng vào đúng thời điểm tàu thăm dò địa chất Hải Dương - 8 và nhiều
tàu hải cảnh hộ vệ của Trung Quốc vẫn vờn qua vờn lại ngay trong vùng lãnh hải
Việt Nam ở khu vực Bãi Tư Chính, còn hàng đàn máy bay SU-35 của Trung Quốc thi
nhau diễu hành ở Biển Đông, nhưng trên phương diện cần có những phát ngôn công
khai để thông tin về cái gì đang xảy ra, hay dù chỉ để trấn an dư luận, thì
Trọng lại tuyệt đối nín lặng.
Thay vào đó, ‘bậc nhân
kiệt thế thiên hành đạo’ gặp gỡ ‘100 cán bộ công đoàn tiêu biểu’ với lời nhắc
nhở “Tuyệt đối không để các thế lực thù địch lợi dụng lòng yêu nước chân chính
của công nhân, người lao động, kích động, lôi kéo biểu tình, tụ tập gây rối,
làm mất an ninh, trật tự, gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc”.