Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

THƠ CỦA LIBERTY MELINH ( Th. H )




 RU CON

Con ơi con ngủ cho ngoan
Cha đi đuổi giặc giàn khoan chưa về
Nước non nặng một lời thề
Mà ai tỉnh tỉnh mê mê cả đời.

Con ơi con nhớ lấy lời
Đừng tin những kẻ nói cười vu vơ
Ngàn năm biên giới bãi bờ
Máu xương tô thắm ngọn cờ tổ tiên.


Con ơi cột mốc thiêng liêng
Núi non sông biển chủ quyền quốc gia
Lớn lên con lại theo cha
Súng chắc tay giữ nước nhà Việt Nam

1/6/2014

VÀNG TÀU

Ông anh 4 tốt cho vàng
Thằng em khấp khởi ôm choàng chân anh
Khúm na khúm núm đã đành
Lại còn trao gửi biển lành, núi non

Thế rồi từ đó đàn con
Lắt lay trên biển nó dồn đánh đau
Giết người, cướp cá phá tầu
Còn đòi tiền chuộc mới mau hạ màn

Thằng em nín thở khẽ khàng
Khư khư ôm lấy túi vàng sợ rơi
Đứa nào la đấm vỡ môi
Đưa về nhà đá phục hồi nhân tâm

Ông anh chẳng nể tình thâm
Đưa máy khoan thủng đôi chân em chàng
Thằng em bổ chửng, tuột vàng
Tóe tung thì hóa ra toàn đất nung.

ĐÔNG PHAI

Đông phai để thắm cánh hoa đào
Rải lối kịp xuân về xốn xao
Đây trong tàn lá muôn chồi biếc
Kia ngát tầng mây cánh én chao.

THÁNG MƯỜI HAI


Run rẩy cành khô, sóng u hoài
Quầng mây buông mỏi chút sương phai
Chợt nghe trong gió chiều hoang lạnh
Khúc trầm li hợp, Tháng Mười Hai

Đã vắng từ lâu xuân ngất ngây
Đã qua hạ bỏng thắm vòng tay
Xa rồi thu lỡ tình theo lá 
Đây Tháng Mười Hai, đông quắt quay

Dừng lại lát thôi cánh nhạn bay
Cho ta gửi với chút mơ này
Về nơi nao ấy không ngày tháng
Phiêu lãng tình ta với gió mây

Nghiêng hồn ta rót chén say đầy
Cho ấm bàn tay nắm bàn tay
Dẫu năm dốc cạn đời sương khói
Vũ khúc mùa đông vẫn đắm say

Ta gom chút nắng còn vương cây
Rủ đông nhóm lửa thắp đêm dày
So lại dây đàn ta khẽ dạo
Khúc tình đông lặng, Tháng Mười Hai.

(Li - 29/11/2013)
 

MÙA

Thu còn ở quanh đây
Sao đông thì đã tới
Lá thu giăng vàng lối
Bàn chân gầy đông sang

Hoa rủ nắng nhạt vàng
Cây buồn hiu nhớ lá
Cơn gió chiều chợt lạ
Mùa đi qua ngỡ ngàng


Thong thả chiếc lá bàng
Kéo vòm mây xuống thấp
Con ong vàng say mật
Xô ngã một mành thu

Liu riu tiếng chim gù
Dụ đông xòa tóc gió
Thu choàng khăn lá đỏ
Lên vai sầu bờ đông

Miên man con sóng hồng
Tiễn thu về xa tắp
Giấc mơ vào chìm khuất
Kỉ niệm nào rêu phong

Ta đan áo cho đông
Bằng sợi hồng lửa hạ
Sợi thu vàng óng ả
Mùa trong nhau rộn ràng

Từ sương khói mênh mang
Khúc nhạc đời dìu dặt
Nghe như trong lòng đất
Hạt cựa mình xôn xang…

(Li - 11/2013)

THÔI ĐÀNH

Thôi đành em ở lại đây
Cời than nhóm lửa đợi ngày nắng lên
Thôi đành người cứ tìm quên
Nợ duyên duyên lỡ phận em thôi đành.

THÔI THÌ

Thôi thì mình ở lại đây.
Anh đi nhặt nắng vun cây, bón cành
Thôi thì duyên hãy còn xanh
Phùn mưa ướt áo, phận anh thôi thì.

MƯA PHÙN
Liberty

Gió say
Gió vịn
Ngã trời

Sụt sùi
Mây giận
Buông hoài
Lệ cay.


KHÔNG MẦU
Liberty

Người đàn bà 
bị cướp 
bên đường
ngã gục
bởi ánh mắt 
không mầu
của tò mò đám đông 
đỏ, vàng, nâu, tím.

Những người anh em
Tóc đen, 
Tóc trắng
Hối hả
Kiếm, giành
Những đỏ, vàng, tím, xanh
Bóng nhẫy
Bên ngọn lửa không mầu
Của ngôi nhà ông cha
đang cháy.

Từ đâu
Từ những lời ca
không vị
Những mộng mị 
Chìm sâu
Những dải nhung
Không mầu
Siết chặt.

Mẹ đau
Những giọt nước mắt 
Không mầu
Mặn chát.



Hè !


Về đi em mùa hạ lại sang rồi

Mùa hạ đến không nghĩa là trở lại

Cánh phượng năm nay không còn là năm ngoái 

Lối mòn xưa nay cũng đã khác rồi.

Về đi em chỉ ba tháng hạ thôi 

Rồi chóng vánh mình anh về dĩ vãng 

Kỷ niệm chênh vênh đi lạc giữa hiên đời 

Về đi em mùa hạ của tôi ơi!

 

(ST) :


Anh không còn tuổi học trò 

Ngồi nhìn hoa phượng bên hồ nhẹ rơi

Con ve đã lột xác rồi 

Chỉ còn đọng lại bồi hồi thời gian 

Mỗi khi cuốc gọi hè sang

 Mỗi khi đứng dưới trái bàng chín cây 

Bỗng nhiên nhớ ... 

( HP )


Nhạt nắng bên cồn nhạt gió phiêu
Hỏi sông đong nước được bao nhiêu
Mà sao bờ bãi chơ vơ thế
Mà sóng buồn tênh vỗ nhạt chiều.


HẠ
Liberty

Én bay về chốn cũ
Sen rộn ràng khoe non
Cơn mưa rào bất chợt
Xòe ô, tán lá tròn.

Xôn xao con sóng đỏ
Vỗ dào dạt chân đê
Cánh buồm nâu hớn hở
Thênh thang chở nắng về.

Xóm xa hồng đuốc gạo
Nhót chín mọng đua chen
Phượng liu riu nhóm lửa
Ve rậm rịch loa, kèn

Đám bìm bìm thức dậy
Rải hoa tím chiều quê
Dừng chân bên ngõ nhỏ
Bâng khuâng, 


ĐẮNG

Theo gió
Say mây
Gã ngày
Bước vội.
Bỏ xuống 
Nhân gian
Những hạt đắng
Vô tình
Hình giọt lệ
khô nghiêng.
Mùa hết
Vị đắng dày thêm.
Năm cạn
Hạt đắng 
nảy mầm.

MÀU TIM

...
Khát khô
Hao hạn
Ả Bãi bồi
Nhọc nhằn
Nuôi đàn chuối, rau
quất, đào..
Không ta thán.
Thương bạn
Gã Sông cạn
Vặn mình 
Chắt dòng nước 
Màu tim.

MẮT BUỒN
Liberty

Dỗi hờn cơn gió đi hoang
Đất trời đồng điệu đa mang cõi người
Áng mây hờ hững đổi dời
Để buồn con mắt rụng rơi cuối chiều
Câu thơ lỡ dại vì yêu
Vỡ tan sương khói dặt dìu bão giông
Người đi mờ mịt rêu phong
Lá thưa thớt lá má hồng tàn phai. 
Mắt buồn mưa đổ sông đầy
Hư vô bóng nắng một ngày xưa xa
Vòng tay héo lạnh mình ta
Ngập ngừng lạc giữa phong ba tình đời
Chiều buông tím vạt áo dài
Ai buồn con mắt cho ai nhột lòng.

(2009)

CHÁT

Người đàn bà 
Cười
Nụ cười ế úa
của lũ rau 
không bạn.
Sọt than nổi loạn
Xô ngã 
gã xe thồ
Vào bóng tối
không tên.
Đám chân trần
Bị bỏ quên
Vào bóng đêm 
không đáy.

NGÀY

Gã chim lợn
chém đứt hoàng hôn
Bằng lưỡi gươm
âm phủ
Cái họa mi
khùa tan đêm tối
Bằng một gói
bình minh..
(Li )


TRẮNG

Chim trắng về trời chiều trắng vơi
Khói trắng tìm nơi hoa trắng lơi
Lội sông, cát trắng hờn chân trắng
Mây trắng nhẹ buông sương trắng rơi.

Li. 11/2013
XANH
Liberty

Sợi nắng đành hanh vắt ngang cành
Liễu vờn bóng nước cá bơi nhanh 
Đung đưa bông cải ong tìm mật
Lúng liếng giọt sương trên ngọn chanh

Thoăn thoắt cành xanh chú chích xanh
Đan chiếc nôi xanh cọng cỏ mành
Véo von chim hót trong vòm lá
Reo với gió lành khúc nhạc xanh

TÍM

Chầm chậm mây giăng tím thẳm trời
Ngơ ngẩn nhành hoa tím tím rơi
Kìa ai lặng lẽ trong chiều tím
Mơ tím buồm xa, áo tím ơi!

HỒNG

Vạn sóng thương ai vạn sóng hồng
Muôn lớp phù sa muôn lớp trông
Mênh mông bờ bãi, mênh mông nhớ
Bỏng trái tim hồng khách sang sông.


(Gửi cho người sang sông)
 

NHỚ HẠ
Liberty

Lạnh lùng nắng khuất về nao
Để cho nỗi nhớ hanh hao đong đầy
Đâu con tu hú gọi bầy
Đâu hồng lửa phượng vơi đầy ve say
Khói tìm theo gió vào mây
Sen tàn theo ngọn heo may cuối chiều
Nào đâu trầm bổng sáo diều
Nào đầu tiếng sấm dặt dìu gọi mưa
Lời xưa, nay đã thành xưa
Vàng cây trút lá hẹn mùa, Hạ ơi!

VÀNG
Liberty

Quấn quýt bên sông dải cát vàng
Xôn xao vàng nhớ cúc vàng bông
Hờn dỗi mây buông vàng trên sóng
Áo anh mầu nắng chín chiều mong

ÔNG NỘI
Liberty

Cho tôi trở lại với quê xưa
Bên mái nhà tranh dãi nắng mưa
Lũy tre xanh đưa chiều gió rụng
Mỏi tiếng chim khan gọi sang mùa 


VÔ ĐỀ 2

Đâu phải trăng, đêm tàn xao xác
Chẳng là xuân, tê tái bấc cào
Cánh phù dung héo nơi đuôi mắt
Vầng trăng xưa tan giữa môi cười.

Đưa tay gom nhặt từng mảnh vỡ
Ghép lại vần thơ trả cho đời
Đôi mắt sầu đông tìm bỡ ngỡ
Khoảng trời nào cho tuổi năm mươi?!!


VÔ ĐỀ 1

Tôi đứng một mình trên sân ga
Oi nồng trưa nắng một tiếng gà
Hành trang nặng trĩu con tim vắng
Xào xạc bên đường cơn gió xa

Ngày mai tôi trở lại bến phà
Bán mớ bòng bong ở chợ ba
Mong đến một ngày người ấy lại
Vương cái tơ lòng đón tôi qua.



Em quên chuyện đó rồi anh ạ.

Ngay cái thời điểm vụ này đang nóng khi mà Mẹ Nấm gửi tin ra thông báo về em là AN em cũng còn ko giận anh.

Hôm ở ĐT em cả ngày mệt mỏi, và thêm nỗi bức xúc về vụ xử BH thì lại được nghe ng ta nói thế nên em bực, em nghĩ là thông tin mới đây.
Thực ra ngày đó, năm 2011 ấy, môt mặt với CA thì anh khai hết tên em, số đt, địa chỉ email.

Một mặt với anh em dân chủ thì anh lại quy kết em là AN.

Vậy là anh đánh em ở cả 2 lề.

Nhưng em đã ko giận anh, vẫn quý mến.

Đó là sự thật.

Cái tính em khi nóng nảy thì nói ầm ầm, xong rồi lại nguội luôn, chẳng để trong lòng, đặc biệt là với người bạn đầu tiên (và thân thiết) khi đi bt chống TQ như anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét