Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

BẾN TƯƠNG TƯ

Luu Thành

Ta ngã vào nhau rồi đổ thừa định mệnh
Khi trái tim loạn nhịp bởi lửa lòng
Cứ tưởng cuộc đời là giấc mộng bao dung
Mơ hoan lạc tận cùng mùa ân ái
Xuân chưa nở những nụ hồng hoang dại
Hạ nồng nàn đồng vọng trái u mê
Thu dịu dàng lá chưa khóc tình si
Đông vội đến lạnh bờ mi sầu hận

Thôi đừng khóc cho hoen mờ son phấn
Người đừng than cho số phận lỡ đường
Mộng hải hồ lữ khách dẫu tha phương
Như bóng ngựa bay ngang khung cửa sổ
Tiếng Địch sông Ô ngàn năm xưa đã lỡ
Giấc Nam - kha trời mưa gió não nề
Ai tiễn người đi ? Ai tiễn người đi ?
Trăm năm sau câu thề ai còn nhớ ?
Than khóc một hồn ma, chạy qua miền sỏi đá
Chỉ thấy tàn phai vô kỷ đứng bên đời
Bến tương tư này , là ảo mộng người ơi ?
Đông lạnh giá rồi mây xám có ngừng trôi ?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét