Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

NHỚ MẸ...



Luu-Thành

Con xin một lần soi lòng vào bóng Mẹ
Nghiêng khoảng trời trong vạt nắng xa xưa
Cây cau trổ buồng nhớ bàn tay của Mẹ
Giàn trầu không theo gió khẽ đung đưa

Ngọn gió heo may thổi từ phương Bắc 
Xua đàn chim về trú nắng phương Nam
Cuối thu rồi trời sắp đến mùa đông
Làm dịu nhẹ chút nắng hồng buổi sớm


Ru nặng lòng ta nỗi buồn từ sâu thẳm
Khi đêm về nhìn vầng sáng bao la
Nỗi nhớ quê hương không thể nhạt nhòa
Mang hình bóng Mẹ già xa vời vợi

Có lẽ đường làng tỏa mùi thơm rơm mới
Bóng cò bơ vơ lặn lội giữa đồng xa
Đâu lúc đàn con trước hiên nhà đang đợi
Mẹ không về thương nhớ lắm Mẹ ơi?

Bước lãng du đưa chân khắp phương trời
Miền ảo ảnh cuối cuộc đời xám ngắt
Vết chân chim đã hằn trên khóe mắt
Lời rong buồn con cúi nhặt niềm đau

Sương trắng miền xa vương bạc mái đầu
Ánh lửa nhạt nhòa chìm sâu miền ký ức
Lạc giữa trời xa nghẹn ngào trong vô thức
Mẹ không còn bất hạnh một đời thôi ?!

Những đứa con đi khắp bốn phương trời
Mang dòng máu Mẹ trong người thiêng liêng quá
Chiều xa quê đếm lá vàng rơi lả tả
Bên gốc cây già,sỏi đá cũng ưu tư ?!

Ngày 28-11-2013…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét