Thứ Hai, 18 tháng 12, 2017

500 - CHÂN DUNG ( HỖN DANH ) NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI

 ( Kỳ 2 : Tiếp theo và hết )
Đỗ Hoàng
CHÂN DUNG THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần X)
243 – Võ Thanh An ẩn tiếng tăm
Nhưng Bờm đã sống nghìn năm nay rồi!
244 – Trần Thị Thắng ôi than ôi!
Một thời đạn lửa nung vôi còn gì?
245 – Đường tàu, cỏ má Anh Chi
Nhìn rau gắp thịt còn gì văn chương!
246 – Núi non lãng đãng mờ sương
Bế Thành Long nét khác thường thi nhân
247 – Bàn Tài Đoàn lắm phong trần
Muối Cụ Hồ thấm mặn dần bản buôn
248 – Nông Quốc Chấn giữ cội nguồn
Châu huyện đổi mới nỗi buồn sẽ tan!
249 – Mai Châu mây trắng đỉnh ngàn
Lò Cao Nhum nổi giữa là sương xanh!
250 – Sinh dòng sông nước ngọt lành
Bế Kiến Quốc chút lòng thành cho ta
251– Tiếng suối trong – Tiếng hát xa
Trăng lồng thi tứ tài ba Cụ Hồ!
252 – Chà Và lãng đãng nơi mô?
Sóng Hồng thương phận dạt xô Chu Thần!
253 – Chết đường lạnh lẻo tấm thân
Phương Xích Lô chở tử thần nuôi thơ!
254 - Xích Bích khuất nẻo bến bờ
Hoa bí vàng được tôn thờ tim yêu!
255 – Lê Đình Ty đời phiêu diêu
Xác xơ thơ phú cũng liều như ai!
256 – Trần Huyền Trang vượt đường dài
Núi non Bình Định gánh vai với người!
257 – Từng chữ khó nhọc ngược xuôi
Trần Quốc Thực suốt một đời cho thơ!
258 – Dương Kiều Minh cũng ất ơ
Đại ngôn, khẩu hiệu bến bờ nào neo?
259 – Hà Huy Hoàng không bọt bèo
Quê mình, mình cứ hát theo giọng mình!
260 – Hồ Zếnh một đời phiêu linh
Chiều châm điếu thuốc cho tình thêm men
261 – Nghiêng chai lặng lẽ say mèn
Trịnh Thanh Sơn níu sợi bền thơ văn!
262 – Nguyễn Khắc Thạch mất tiếng tăm
Một bờ, một cánh lặn nằm nơi nao?
263 – Sân trường tiếng trẻ lao xao
Đông Hà cũng lịm chốn nào trông mong?
264 - Xuân Miễn từ biệt miền Đông
Bao cô bộ đội không chồng mà ngoan!
265 – Xuân Sách cũng loại siêu phàm
Văn thơ quỷ quái nhưng toàn lời hay!
                        Hà Nội 22 – 4 -2017


CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XI)
266 - Trịnh Hoài Giàng cánh buồm lay
Nỗi đau biển cả ở ngay mạn thuyền
267 – Thơ Việt không biết gọi tên
Dư Thị Hoàn bị lãng quên đoạn đành
268 – Mặt trời từ ấy rạng danh
Máu hoa Tố Hữu công thành cốt khô
269 - Tài chi cũng lạnh nấm mồ
Lê Đức Thọ giỏi tung hô quân vào!
270 – Trải qua một cuộc máu đào
Ngô Thế Oanh viết thế nào ai hay?
271- Đoàn Phú Tư bị đọa đày
Màu thời gian vẫn những ngày âm vang!
272 - Thế Lữ nguyên súy Tao đàn
Trắng tinh cánh hạc giữa ngàn chơi vơi
273 - Tô Ngọc Thạch lúc ít lời
Thì tin mưa nắng khoảng trời của em!
274 - Khát khao cái mới thường đêm
Hải Đường cũng tự bước lên thi đàn!
275 - Yêu là dâu bể đa đoan
Nguyễn Lập Em chẳng tính toan lỗ lời!
276 – Lũi lầm bãi sắn, đồng khoai
Bùi Quang Thanh cũng có bài rau xanh
277 - Phận hèn ngọn cỏ mong manh
Nguyễn Long mấy kiếp mới thành thường dân!
278 – Có ai biết Tô Thi Vân
Hạt mưa đồng ruộng khi gần, khi xa
279 - Biển quê, sông nước, áo bà
Nguyễn Ngọc Phú nghĩa quê cha sớm chiều
280 -- Một đời mãi kiếp đang yêu
Đặng Vương Hưng biết nói điều vì nhau!
281 – Bầy sâu cà vạt đỏ nhàu
Bành Thanh Bần thấu nỗi đau dân lành
282 – Thành Tùng một thuở lừng danh
Màu hoa đỏ đã trở thành lời ca
283 – Hoàng Hưng bầm dập tài ba
Hành trình tìm mặt cho ta cho người
284 – Trang Nghị có tiếng một thời
Mùa dưa quê mẹ, mắt người em xinh!
284 – Ngay trong cả viết thơ tình
Đặng Huy Giang biết chán mình, thật không?
285 - Đời như sân khấu một vòng
Phạm Trường Thi gửi nỗi lòng cho thơ
286 – Lục bát có cũ bao giờ
Nguyễn Thế Kiên vẫn tôn thờ ca dao!
287 - Nhọc nhằn vó ngựa non cao
Lê Minh Quốc quyết lối vào tim thương
288 – Trúc Chi lăn lộn sân trường
Vẫn dành câu chữ đời thường từng trang
289 – Bùi Quang Thanh (Nga) trải dặm ngàn
Về quê thấy chiếc là vàng nhặt lên!
290 – Nguyễn Hoa thao thức ngày đêm
Tình yêu như muối ướp bền vẫn tươi!
291 – Chiến tranh đã qua lâu rồi
Phạm Xuân Trường đứng khóc ngồi hai phe
292 – Thịt chó rượu mận đầy be
Bùi Hoàng Tám chỉ máu me đồ nhà
293 - Như thuyền sóng lớn đi xa
Lê Xuân Đố nhớ quê ta sinh thành
294 - Du Tử Lê phận mỏng manh
Lưu vong khi chết, biển xanh làm mồ!
295 - Kề vua biết tới khi mô?
Trúc Linh Lan để héo khô phấn vàng
295 - Trải bao biến động trần gian
Tần Hoài Dạ Vũ mơ màng dáng xưa
296 - Đời trai chinh chiến nắng mưa
Phạm Sỹ Sáu nhớ ngọn cờ đầu quân.
297 - Phạm Dạ Thủy giữa phong trần
Tự mình xa lạ mấy lần chờ mong!
298 – Thi Vũ đau đáu tận lòng
Nỗi quê với vợi như không bến bờ
299 - Tháng ngày thắc thỏm quê mơ
Mạc Phi lãng đãng dấu xưa mộng người
300 – Thế Dũng biệt xứ xa vời
Qua bốn phường trời, vẫn giữ từ tâm!
301 – Nấm mộ khắc dấu hương trầm
Nguyễn Đức Mậu chút tri ân bạn bè!
302 – Nguyễn Thanh Lâm với đam mê
Tử vi, mưa nhớ lời thề tuổi hoa
303 – Nguyễn Khôi làng bản gần xa
Người yêu tiễn dặn như ta dặn mình
304 – Đứng dậy đi, ơi người tình
Phạm Hồ Thu gọi giữa thinh không người!
305 – Trần Tâm từ than, bụi vôi
Câu thơ bỏng rát nắng trời xi măng!
306 – Trải qua bao nổi bất bằng
Nguyễn Nguyên Bảy vẫn lòng hăng hái đầy
307 – Kìm giờ rượt mệt kim giây
Phạm Khải vất vả lấp đầy tình xưa
308 – Đã nhiều kẻ đón người đưa
Đỗ Bạch Mai vẫn nắng mưa một mình
309 - Lý Phương Liên nỗi đám đình
Giờ thơ đến lại người tình trăm năm
310 - Trương Tửu đau nỗi Nhân văn
Như Kiều thân gái qua trăm đoạn trường!
                    Hà Nội ngày 24 – 4 – 2017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI  – Phần (XII)
311 – Song Hảo về với đời thường
Được yêu, hối hận đoái thương phận tình
312 – Thêm một là Trần Hòa Bình
Nhờ thêm một biết hài hình trong tâm
313 – Lặng thầm ông Nguyễn Xuân Thâm
Tình quê, nghĩa bạn tri ân đồng bào
314 – Học Tây rồi lại học Tào
Chẳng ai biết Trần Đăng Thao viết gì
315 – Ninh Bình có Lâm Xuân Vy
Việc nông hăm hở, việc thi hoàn thành.
316 – Sẹo đất một thuở hỗn danh
Ngô Văn Phú vẫn êm lành thênh thang
317 – Đoàn Thị Tảo khéo đa mang
Trời không nín gió, níu chàng rưng rưng
318 – Cao nguyên, gái bụi, đường rừng
Với Tạ Văn Sỹ như chừng đã quen
319 – Nguyễn Đức Tùng gã chập cheng
Hai kư cóp nhặt bông phèng phương Đông
320 – Trần Đỗ Liêm, đất Chín Rồng
Làm nên tên tuổi sông Hồng về Nam.
321 – Nằm trong kho bạc, kho vàng
Nguyễn Ngọc Oánh vẫn mơ màng trà dư
322 – Ông Lành cây táo tàn hư
Hoàng Cát bị đánh ngắc ngư mấy lần
323 – Ngóng chồng, Tương Phố phân thân
Mà nên câu chữ rạng danh một thời
324 – Mỗi lần về bến đò Choi
Nhớ Hồ Minh Hà viết bom rơi quê nhà
325 – Phạm Hữu Xướng kiếm ăn xa
Nỗi niềm biển cát quê Choa nhớ ngày
326 – Chiến trường đạn nổ, tên bay
Đặng Hồng Thiệp muốn chặn ngay đấu trường!
327 – Nông Thị Ngọc Hòa lên nương
Khói chiều thơm cả bản mường vào thu
328 – Trần Anh Thái lội ao tù
Mặt trời đổ bóng mây mù sẽ tan
329 – Đau như hoạn, Thái Ngọc San
Xuống mồ mới ngộ lấy vàng đổi rơm
330 – Đôi dòng lục bát kép đơn
Phạm Công Trứ vẫn mới hơn nhiều bầy!
331 – Trần Hùng vô lối tưởng hay
Hóa ra cầm kiếm chém bay cội nguồn
332 - Từng làm du lịch bán buôn
Lại Hồng Khánh chữ câu tuôn mùi tờ!
333 – Dập bầm kiếp Trần Dzạ Từ
Hòn đá bốc lửa sáng như ánh đèn!
334 – Việt Phương khuấy động tuổi tên
Quyết mở cửa kín, dân đen được nhìn.
335 – Lê Nhược Thủy gửi chút tình
Con thuyền xa xứ có hình cố hương!
                     Hà Nội, ngày 3 - 5 – 2017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XIII)
336 – Ông đồ tưởng lặn khói sương
Vũ Đình Liên dẫn dắt đường đi lên
337 – Bùi Hạnh Cẩn ngỡ là quên
Nhưng nhờ nội bút nối tên lâu dài
338 – Vương Tâm chấp nhận trần ai
Có nhiều khoảnh khắc cả hai giật mình.
339 – Phạm Thị Ngọc Liên bóng hình
Đường xa chở một khối tình lênh đênh.
340 – Mai Linh đèo núi gập ghềnh
Tình quê giữ giữa nổi nênh sự đời.
341 – Cũng người nổi tiếng một thời
Đoàn Văn Cừ vẫn sáng ngời thôn ca!
342 - Thanh Quế lặng lẽ quê nhà
Tự làm mới dặm đường xa lần về
343 – Càng mơ lỡ hẹn tê mê
Bùi Hạnh Cẩn năm tháng thề tiêu tan
344 – Cung Trầm Tưởng một cung đàn
Paris thu lạnh thế gian hồng trần
345 - Ngân Vịnh lạc mỏ chuông ngân
Phải lòng mùi tóc tình nhân phả vào
346 – Hoàng Tố Nguyên đời lao đao
Mong em lên thác cho trào lòng yêu
347 – Nguyễn Thị Hồng Ngát biết liều
Mỗi khi khát đến tự thiêu mưa lòng!
348 – Võ Văn Trực con ruộng đồng
Dành trang viết thật xanh trong tặng làng
349 – Tạ Hữu Yên buộc quân trang
Hát cho cuộc chiến vừa tan máu nhòe!
350 – Người thì chia nhóm, chia phe
Phạm Hổ tìm bạn bò bê ngoài đồng
351 – Bè xuôi mãi Vũ Duy Thông
Không có bến đậu dòng sông chốn nào!
352 – Bàng Sỹ Nguyên chợ vùng cao
Vợ chồng xuống núi say nào mình say!
353 – Cẩm Lai nổi tiếng những ngày
Tơ tằm, chồi biếc đến nay có tàn?
354 – Chỉ là một ngọn rau tần
Nổi tên tuổi Trần Huyền Trân với đời
355 – Nguyễn Đăng Hưng sống xứ người
Từng câu, từng chữ đậm lời cố hương
356 – Làm doanh nghiệp Đoàn Mạnh Phương
Đi buôn manh múng, văn chương có bằng?
357 – Người nổi tiếng Trần Lê Văn
Tình phường, nghĩa bản trăm năm vẫn bền
358 - Dương Tử Giang không thể quên
Một chặng đường thơ ở trên Quảng Bình!
359 – Cực Trung có Đỗ Quang Vinh
Biển xanh cát trắng lưu hình trang văn
360 – Đắm say từ thuở gieo mầm
Nguyễn Trọng Hoàn vẫn âm thầm mốt mai.(*)
                      Hà Nội ngày 3 - 5 – 3017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XIV)
361 – Quang Dũng thi sỹ biệt tài
Với Tây Tiến xây tượng đài thơ ông!
362 – Lo tròn đạo nghĩa vợ chồng
Là thu cảm Nguyễn Thị Hồng chứa chan!
363 - Lững lừng tên tuổi Yến Lan
Đường về lối bến My Lăng vẫn còn.
364 – Nguyễn Thị Đạo Tĩnh mỏi mòn
Chữ duyên hai nửa chưa tròn cho nhau
365 – Ngân Giang mỏi kiếp buồn đau
Tài danh phận gái bạc đầu chưa tha!
366 – Chút đa đoan Phi Tuyết Ba
Lỗi trái tim khó biết là lỗi ai?
367 – Vướng bùa ngãi Lê Khánh Mai
Đời cho yêu viết là may mắn mừng.
368 – Hôm nay của Phùng Ngọc Hùng
Ngày mai thế giới nổi khùng các em!
369 – Dập bầm số phận đỏ đen
Trần Dzạ Lữ níu thơ nên đời miềng!
370 – Lên tiếng gọi Ma Trường Nguyên
Gọi mình mà cũng không quên gọi nường!
371 – Lặng lẽ sống Vũ Thị Khương
Vẫn chờ, vẫn đợi, nhớ thương nát lòng!
372 – Mai danh như Đỗ Quý Bông
Trùng tu câu chữ cho dòng văn sang!
373 – Dương Huy cười cợt nhẹ nhàng
Đồ nhà lắm kẻ bẽ bàng khi coi!
374 – Vương Linh con sóng mặn mòi
Biển đêm thắp sáng vùng trời khơi xa!
375 – Viết cả chữ Việt, chữ Nga
Lê Cảnh Nhạc chẳng khúc ca hát nào!
376 – Nỗi riêng đau sóng biển trào
Lê Thị Kim tránh lối vào hư vô!
377 – Cầm Biêu giữ bức họa đồ
Cầu vào bản, muối cụ Hồ cho dân!
378 – Hải Phòng có Phạm Vân Anh
Vừa vô lối, vừa lên gân kịch trường.
379 – Sơn nữ Đặng Thị Thanh Hương
Biết chơi dao sắc giữa phường phố xa.
380 - Nguyễn Bảo Chân cố đi xa
Có bao nhiêu lá mới là mùa thu?
381 – Minh Huệ ngợi ca Bác Hồ
Từ đêm không ngủ thành thơ dâng đời!
382 – Hoàng Trần Cương chẳng kiệm lời
Trầm tích kể lể, một hơi nghìn dòng!
383 – Dọc ngang đường bộ, đường sông
Tàu thuyền sẽ nhớ tấm lòng Trường Giang.
384 – Mọi người vẫn nhắc Lương An
Ai về bến Trấm đò sang đợi chờ!
385 – Yên Thao bền bỉ đến giờ
Nhà đồi đã đón nhà thơ bước vào!
                  Hà Nội ngày 5 – 5 – 2017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XV)
386 – Dòng nước ngược khí phách cao
Nước xuôi Tú Mỡ lặn vào khơi vơi
387 – Lấy vàng đổi sắt ai ơi
Đông Trình tìm lại chân trời lộ mô?
388 – Lê Huy Mậu biệt hải hồ
Sông quê úp mặt bến bờ nhớ nhau.
389 – Khóc Hoài đậm chữ, đậm câu
Vĩnh Mai tên tuổi dài lâu chẳng tàn
390 – Phan Vũ tình cũ mênh mang
Hà Nội phố vẫn mơ màng nghìn năm!
391 - Nga Hơ vê con rú ngàn
Yêu nhiều, nhớ lắm muôn vàn mến thương.
392 – Quách Tấn lặng lẽ bình thường
Một tấm lòng giữa đêm trường thơ điên!
393 – Quê ngoại không thể nào quên
Ngô Quân Miện lại có thêm lối về.
394 – Bỏ con, dứt áo ra đi
Lệ Thu giờ đã thấm vì hư vinh
395 - Lương Ngọc An quyết đi tìm
Giai điệu mới chính từ tim đấy mà!
396 - Lê Giang bao tháng năm qua
Vẫn đi tìm ngọc quê nhà có không?
397 – Hành trình mê mải Vân Long
Qua mưa vẫn thấy lầu hồng của ai!
398 – Tuệ Mai thức sự thi tài
Không bờ bến lạc hình hài hồn hoa!
399 – Viết cho đời, viết cho ta
Hoàng Hương Trang gửi người xa chưa về!
400 – Lâm Huy Nhuận nhìn gớm ghê
Người trong gương ấy hơn tê tái buồn!
401 – Một thời bầm dập Thảo Phương
Cây mùa đông nỗi sầu vương dặm dài!
402 – Phùng Khắc Bắc biết là ai?
Một chấm xanh rõ hình hài thi nhân!
403 – Tô Thùy Yên trải phong trần
Câu thơ lưu lạc trong ngần giọng ca!
404 – Phía núi cao Võ Sa Hà
Sợi tơ thổ cẩm mới là tơ yêu!
405 – Nỗi niềm day dứt sớm chiều
Nguyễn Thúy Quỳnh cũng tính điều vọng phu!
406 – Văn chương mơ được đền bù
Nguyễn Văn Toại con trung du nên người!
407 – Hoàng Trung Thủy bên biển khơi
Muốn thành trai ngọc cho đời sáng hơn!
408 – Thôi Hữu đường lên Cấm Sơn
Bản thôn củi lửa nỗi hờn có sao?
409 – Đinh Phạm Thái đáng tự hào
Văn chương khoa học lối vào đường ra
410 – Trứ danh kiêu hãnh Nhã Ca
Khăn sô cho Huế xót xa vạn đời!
                   Hà Nội ngày 7 – 7 – 2017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XVI)
411 – Phạm Công Thiện chữ hơn trời
Tâm tư ý tứ đều lời quê hương
412 – Người lính già chết tha phương
Trần Trung Đạo biết cảm thương phận hèn!
413 – Viết nôm na Mai Hồng Niên
Tổng Cóc lấy vợ mừng nên bị cào!
414 – Mai Thảo tứ xứ ba đào
Hương hồn sấp ngữa chiêm bao bóng mình!
415 – Còn vang chày cối Thậm Thình
Nguyễn Bùi Vợi được chút tình trời ban!
416 – Sẽ còn đọc giữa thiên bàn
Nhiều ý tưởng Nh. Tay Ngàn không quên!
417 - Nhớ, nhớ nhiều! nhớ Hồng Nguyên
Một bài thơ Nhớ tuổi tên ghi đường!
418 - Hoài Trinh Minh Đức dặm trường
Khuyên người bỏ súng, buông gươm về nhà!
419 – Thế Mạc lặng lẽ rừng xa
Hồ, nguồn, sáo trúc cho ta nhớ hoài!
420 – Vũ Đình Văn chửa nguôi ngoai
Phà qua Long Đại mệt nhoài chiến chinh!
421 – Rời xa cái xứ Thần kinh
Tôn Nữ Thu Thủy khối tình ở đâu?
422 – Thơ, triết, điện ảnh ông bầu
Đỗ Minh Tuấn phải đáng hầu ông nao?
423 – Một đời lăn lộn Thanh Hào
Dành cho em nhỏ câu nào viết hay!
424 – Lửa rừng sáng đến hôm nay
Thái Giang còn mãi những ngày vinh danh
425 – Trương Vĩnh Tuấn lên non xanh
Thôi thì thơ phú để dành đời sau!
426 – Triều Ân tóc đã phài màu
Vẫn ca ngợi bản càng mau kịp người!
427 – Nguyễn Ngọc Hưng cố dồn hơi
Liệt lưng lăn lộn lọc lời lỏi len!
428 – Chuyện lớn chuyện nhỏ Thợ Rèn
Mắng nhiều vẫn lắm trống kèn vòng hoa!
429 - Mất công tìm đọc Tuyết Nga
Đọc rồi chẳng biết người ta viết gì!
430 – Tô Hà rất trọng thư thi
Cứ tìm mãi chẳng có chi cho mình!
431 – Bao năm tháng Vũ Đình Minh
Đăm đăm ánh mắt hội Lim mơ màng!
432 – Thưa mẹ, thời thế sang trang
Trần Quang Long biết muộn màng viễn vông!
433 – Với cuộc chiến sống hết lòng
Trần Vũ Mai bỗng tay không trở về!
434 – Xuân Tùng thon thót nhớ quê
Bao nhiêu kỷ niệm để tê tái buồn!
435 - Vũ Thị Huyền, nước mắt tuôn
Tầm xuân mưa phấn sợi luồn nhớ nhung!
                          Hà Nội ngày 9 – 5 – 2017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XVII)
436 – Đả Tây đả Nhật đến cùng
Đả mình, Xích Điểu chổi cùn quét sân!
437 – Quách Thoại đời ngắn nửa phân
Nỗi mơ dân chủ, nước dân mạnh giàu!
438 – Trời sinh có ai xấu đâu!
Lệ Khanh vẫn đẹp, dãi dầu đa đoan!
439 – Lê Thanh Xuân biết tính toan
Sách in có phải chỉ toàn thơ đâu
440 – Bùi Kim Anh một hai câu
Dãi dầu bán cái dãi dầu ai mua?
441 – Lê Mimh Hoài sáo đong đưa
Người tình sánh trái đất vừa bay lên!
442 – Nguyễn Đức Sơn lập dị tên
Ca dao còn lại sao trên nguồn rừng!
443 – Trần Tuấn Kiệt mới chưa dừng
Cái tài lục bát không ngừng đổi thay!
444 - Viên Linh viết có lời hay
Với tình quê kiểng mỗi ngày thêm sâu!
445 – Vương Tân yêu đến vạn sầu
Trần ai vướng bận cho rầu nhân gian!
446 – Mở đường vượt suối băng ngàn
Dương Danh Dũng vẫn lụy sang đò chiều!
447 – Sông La đắm đuối lời yêu
Nghiêm Huyền Vũ có mấy điều cho nhau!
448 - Ở Tây nhiều hơn ở Tàu
Lâm Quang Mỹ véo von màu đồng ca.
449 – Nhạt, sáo, cũ, Bùi Sỹ Hoa
Cũng hô khẩu hiệu xứ Choa từng mần!
450 – Nguyễn Tất Nhiên giả tâm thần
Trốn khỏi cuộc chiến nội thân xéo giày!
451 – Hà Phương cũng ít người hay
Vì không trong đám dại ngây lên đồng.
452 – Trào phúng chẳng đọng một dòng
Lê Khả Sỹ chỉ long bong ngoài đường!
453 – Cao Mỵ Nhân gái phi thường
Làm trượng phu dẹp đoạn trường chiến chinh!
454 – Hà Văn Thể thật thấm tình
Chăm vợ ốm, vợ xem mình người dưng!
455 – Chịu sương móc Huế đã từng
Hoàng Anh Tuấn muốn mưa dừng đạn bom!
456 – Mai Trung Tính xạ trị còn
Nhưng thơ thì vẫn tơ non xanh rờn!
457 – Trần Đức Uyển không thù hờn
Cất ca cùng gió giang sơn thu về!
458 – Bên cầu dĩ vàng tái tê
Hoài Khanh mãi gọi hồn về cố hương!
459 – Nguyễn Nho Sa Mạc khiêm nhường
Mỗi câu chữ nặng đời thường đã qua!
460 – Mai Nam Thắng bọ quê ta
Nên bỏ cái khúc tụng ca sáo mòn!
461 – Khánh Chi lầm lũi thân đơn
Chữ câu rời rạc để hồn phiêu di.
.462 – Người ta nhớ Hoàng Trúc Ly
Nỗi sầu ca sĩ cũng vì trao nhau!
463 – Cuộc huyết chiến máu đen màu
Thành Tôn chỉ muốn vì nhau, thương người! .
464 – Thích Nhất Hạnh nối đạo đời
Nhớ thương hoa cải một thời mẹ chăm!
                              Hà Nội ngày 13 – 5 – 2017

CHÂN DUNG THƠ VIỆT (HỖN DANH) ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XVIII)
465 – Bút Tre còn đến nghìn năm
Cái thời phải đứng khi nằm yêu thương!
466 – Chia ly máu đỏ chiến trường
Nguyễn Mỹ còn đắng trên đường tha ma!
467 – Viên Linh ta làm thơ ta
Cầu chi lọ mọ, ông bà ở đâu.
468 – Ai chơi xuân, xuân còn lâu
Hà Yên Chi có những câu thanh bình.
469 – Lữ Quỳnh qua lửa chiến chinh
Giờ mong một phút yên bình xóm thôn!
470 – Mường Mán lọc lỏi kép đơn
Phe bại cũng chuộng, phe hơn cũng dùng!
471 – Dô ta, dô tả muôn trùng
Mạnh Lê theo sóng đến cùng suối khe.
472 - Ồn ào sáo rỗng màu mè
Đọc Hoàng Quý có tai nghe chẳng vào!
473 – Tiễn em đi kiếm mấy hào
Cao Xuân Sơn buồn số đồng bào long đong.
474 – Đau đời một chút núi sông
Hà Huyền Chi kiếp lưu vong xứ người!
475 – Hà Thượng Nhân trải ngục đời
Biết thương đồng loại dưới trời bơ vơ.
476 – Vương Đức Lệ phận con vờ
Trải mùi ngục thất biết mơ trời tròn!
477- Nhất Tuấn tên tuổi sẽ còn
Từng câu giữ lại không mòn thời gian.
478 – Đỗ Quyên ồn ĩ lan man
Ba voi không được vá chan canh bầu!
479 – Đỗ Kh đổi nhịp ngắt câu
Sinh ra loại quỷ ba đầu sáu tai!
480 – Mới hồn còn chưa ăn ai
Khế Iêm vỏ mới xin bai xứ miềng!
481 – Tường Linh trải mấy buồn phiền
Ngóng về cố quận thương thêm đò chiều.
482 – Diên Nghị cũng kiếp phiêu diêu
Thương quê tao loạn thêm nhiều khổ đau!
483 – Nguyễn Thái Vận có mấy câu
Mái trường, bản núi, cây cầu suổi thương.
484 – Tận Quảng Ninh có Lê Hường
Hưng Yên quê cũ nên thường ghé quê.
485 – Hà Cừ có chút đam mê
Khi thơ khi họa khi nghề báo in.
486 – Anh Vũ đủ việc linh tinh
Điêu khắc thơ báo, khi hình giáo viên
487 – Thương bao thân phận khổ hèn
Đào Minh Lượng ước ma kèn dâng sao.
488 – Diễm Châu dù lạc phương nào
Nối thêm câu chữ mới vào thư thi.
489 – Hòa âm điệu Nguyễn Lương Vy
Một đời đã sống cũng vì thơ văn
490 – Kim Tuấn cho em mùa xuân
Kiệm lời, kiệm chữ trong ngần lời ca!
Hà Nội ngày 14 – 5 – 2017

CHÂN DUNG (HỖN DANH) NHÀ THƠ VIỆT ĐƯƠNG ĐẠI (Phần XIX)
491 – Thái Bá Tân thật tài ba
Chỉ dòng năm chữ, phe ta giật mình!
492 – Nguyễn Thị Vinh thời Nhất Linh
Đau đời tao loạn nhân tình thế gian!
493 – Duy Năng chữ có mấy hàng
Chiến tranh bầm chốn địa đàng hoang vu.
494 – Chu Vương Miện thoát ngục tù
Buồn cho chinh chiến mịt mù Á Đông.
495 – Phan Hồng Khánh bao đau lòng
Lớn lên sống trọn giữa vòng đơn côi!
496 – Hoàng Tá có cả cuộc đời
Câu hay chữ tốt dành lời trẻ thơ!
497 - Trương Xương cũng một ước mơ
Viết cho trẻ là đến bờ yêu thương!
498 – Đinh Đăng Lượng với bản mường
Quả mình thì hái, ngày thường bón chăm.
499 - Lâm Quý hạt ngọc Cao Lan
Hồn thơ chắp cánh mây ngàn trắng xa!
500 – Qua Ba Rền của Kinh Kha
Nuốt trôi gian khổ đường ra chiến trường!

              Hết
                    Hà Nội 1 giờ sáng ngày 16 tháng 5 năm 2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét