Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

MỘT KIẾP NGƯỜI

Lưu Thành
Tôi không muốn mời anh đi muôn dặm 
Tìm đau thương trong muôn vạn kiếp người 
Có gì đâu rất gần ở đây thôi 
Hàng mộ chí nghĩa trang nơi vắng vẻ
Từ cát bụi khi làm người trần thế 
Chốn nhân gian bao thế hệ tung hoành 
Rồi một giờ không thoát kiếp tử sinh 
Dưới đất lạnh nằm một mình cô độc

Tiếng gió hú trong nghĩa trang tang tóc 
Côn trùng kêu như than khóc bi ai 
Người nằm kia ai nào biết đến ai 
Mồ hoang lạnh ! Ôi ngậm ngùi số phận
Họ từng sống, từng yêu, từng lận đận 
Cùng bon chen ,mâu thuẫn người với người 
Nhắm mắt rồi tất cả cũng buông xuôi 
Còn chi nữa khi thành người quá cố
Nếu dương gian có quá nhiều đau khổ 
Có phải chăng phần số đã an bài? 
Sống thỏa lòng nào đâu có mấy ai? 
Cười khanh khách khi ra ngoài lòng Mẹ!
Thôi thì trót sinh làm người trần thế 
Cứ ung dung sống vui vẻ với đời 
Coi cuộc đời là một kiếp rong chơi 
Đã từng sống dưới bầu trời, vũ trụ
ngày- 05-12-2011....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét